Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 235

“Sẽ không.” Tuy rằng Trương Nhu có chút không vui nhưng vẫn cười gật đầu, trong lòng lại nghĩ, chỉ là một tên phế vật bán bảo hiểm thôi mà, kiêu ngạo cái gì cơ chứ, nếu không phải hắn đi theo đoàn người của Tạ Cương thì chỉ sợ đến tư cách uống rượu ở quán bar này cũng không có.

Mọi người cũng cực kỳ bất mãn đối với Tề Đẳng Nhàn, em gái của chị Tĩnh tự mình lại đây mời rượu, vậy mà hắn lại dám không cho người ta mặt mũi, cứ việc ngồi trắng trợn như vậy?

Hoàng Tình Ca đã lên tiếng thì Tạ Cương cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng, sau khi uống rượu xong thì hàn huyên thêm vài câu với Trương Nhu rồi mới ngồi xuống.

“Tình ca, về sau cô đừng dẫn theo loại người như này tới mấy buổi tụ họp của chúng ta nữa!”

“Quá đề cao bản thân là một chuyện, ngay cả em gái của chị Tĩnh tới đây mời rượu mà hắn cũng không thèm đứng dậy cho người ta chút mặt mũi?”

Tạ Cương cười lạnh nói, cực kỳ căm thù Tề Đẳng Nhàn.

Mọi người cũng đều gật đầu, bản thân mấy người đàn ông trong vòng cũng đều khó chịu khi thấy Hoàng Tình Ca dẫn theo một người đàn ông tới đây, sự việc vừa rồi cũng vừa hay để bọn họ lấy cớ làm khó dễ một chút.

Hoàng Tình Ca bị nói thì có chút xấu hổ, Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Ai tới tôi cũng đều phải đứng dậy mời rượu?”

“Anh để Trương Tĩnh tự mình lại đây xem thử cô ta có dám để tôi tự mình mời rượu cô ta hay không!”

“Anh gọi Diệp Phong tới đây, tôi xem anh ta có dám để tôi mời rượu anh ta không!”

Tuy rằng Tề Đẳng Nhàn chưa phải chịu mệt gì ở Kiều gia nhưng cuối cùng vẫn xảy ra chuyện không vui với Kiều Thu Mộng, khiến cho tâm trạng hiện giờ của hắn cực kỳ không tốt.

Đụng phải Hoàng Tình Ca bị cô ta lôi kéo tới đây uống rượu, cứ nghĩ sẽ có cái gì vui, không ngờ lại lòi ra một đống cứt chó là Tạ Cương này.

Những lời này của Tề Đẳng Nhàn trực tiếp khiến một vòng người đều trợn mắt há hốc mồm, một đám đều á khẩu không trả lời được.

“Tôi nghe thấy gì vậy?”

“Ha ha ha, thật là buồn cười….”

Sau một lát, mọi người đều nhịn không được cười ầm lên.

Người nào có thể khiến Diệp Phong và Trương Tĩnh cùng nhau mời rượu? Dù sao mọi người cũng chưa ai từng thấy.

Nghe thấy mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn thì đều cảm thấy nực cười, người này vì ra vẻ mà cái gì cũng có thể nói ra khỏi miệng được thật!

“Đi soi lại nước tiểu một chút bộ dạng người bán bảo hiểm này của anh như thế nào đi, nghĩ lại xem chính mình nói mấy lời ngu xuẩn như vậy liệu có thích hợp hay không!” Tạ Cương châm biếm nói.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy tiếp tục ngồi uống rượu với những người này chẳng có gì thú vị cả, vừa mới chuẩn bị đứng dậy bỏ đi thì lập tức có một người đàn ông tới đứng chắn trước bàn.

“nhị đương gia, sao cậu tới quán bar chơi cũng không nói trước với tôi một tiếng vậy!” Người đàn ông này đúng là Diệp Phong, anh ta mặc một thân trang phục giản dị cười hì hì trực tiếp ngồi xuống.

“Ừ?” Tề Đẳng Nhàn hơi nhíu mày: “Tôi đi đâu thì đều cần phải báo lại cho anh một tiếng sao?”

“Cái này thì không phải.” Diệp Phong hoảng sợ, không biết vì sao khi nói chuyện mà hoả khí của Tề Đẳng Nhàn lại lớn như vậy.

Tạ Cương thấy Diệp Phong đến thì nhịn không được nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói: “Lại là con chó con mèo nào lưu lạc tới đây vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK