Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 819

Tề Đẳng Nhàn ấn tay ở trên notebook nhàn nhạt đáp lại: “Tất nhiên là ta có để ý, nói cái khác, cô cảm thấy ta tại sao sẽ quan tâm đến cô, kẻ điên luôn làm người khác khó chịu?”

Đôi mắt Hướng Đông Tình giống như càng đỏ hơn, có chút tức giận, trên mặt nở một nụ cười lạnh lẽo khiếp người.

Hướng Đông Tình nói tiếp: “Năm trăm triệu kia của ngươi, một đồng sẽ không thiếu, nên trả ngươi không sẽ trả đủ. Bây giờ rút lại sự quan tâm giả dối của ngươi rồi cút khỏi nhà ta.”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, hờ hững đáp: “Cô cho rằng ta rất quan tâm cô sao? Nếu không phải phúc bá gọi điện thoại tới một mực lo lắng tình trạng của cô ta cũng sẽ không tới.”

Hướng Đông Tình cả giận nói: “Nhiều chuyện.”

Lời nói của cô bị Tề Đẳng Nhàn nghe thấy.

Hắn có chút không vui, nói: “Phúc bá là người gần cô nhất trên thế giới này, cũng là người quan tâm cô nhất, cô không nên nói những lời tổn thương người như vậy.”

Hướng Đông Tình cười khẩy nói: “Làm sao nào, Tề tổng đầu tư cho ta năm trăm triệu mễ kim thì có thể quản cách nói nói chuyện của ta sao?”

Tề Đẳng Nhàn nhìn Hướng Đông Tình, ánh mắt lạnh lẽo mang một chút ý không kiên nhẫn.

Hướng Đông Tình nhìn thẳng vào Tề Đẳng Nhàn, ánh mắt tràn đầy sự lạnh nhạt và bướng bỉnh.

Bọn họ giống như ai cũng không thể thuyết phục người kia.

Khi ngôn ngữ không cách nào phát huy tác dụng thì khi đó bạo lực bắt đầu trở thành biện pháp được sử dụng.

Vì vậy nên Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ muốn dùng bạo lực.

Nhưng hắn vẫn kiên nhẫn hỏi lại: “Cô chắc chắn không đi nghỉ ngơi phải không?”

Hướng Đông Tình đã nhấc tay hắn lên mở notebook ra lần nữa.

Cô bây giờ lười nói chuyện tiếp.

Tề Đẳng Nhàn duối tay một chút sau đó lấy cái bút chì trên tóc cô xuống.

Hướng Đông Tình tức giận đến tím mặt, cái bút chì này giống như đồ vật vô cùng quan trọng của cô, ngoại trừ cô ra thì không ai được động vào.

Hướng Đông Tình tức giận cũng không ngoài dự tính của Tề Đẳng Nhàn, bởi vì Hướng Đông Tình lúc nào cũng mang theo cây bút chì này.

Rất rõ ràng cây bút chì này đối với cô có một ý nghĩa đặc biệt nào đó mà khó có thể tưởng tượng được.

“Trả lại cho tôi!” Hướng Đông Tình phẫn nộ tiếp tới, toàn thân vậy mà tản ra một loại sát khí đáng sợ.

Nhưng cái này không thể dọa được Tề Đẳng Nhàn, dù có giống hơn thì cũng chỉ là giống mà thôi, nói chung vẫn là một người con gái yếu đuối.

Nhưng hắn lại quên một chuyện, là con người cũng có hàm răng.

Cho nên hắn nhẹ nhàng giữ được Hướng Đông Tình, lại bị Hướng Đông Tình hung hăng cắn một cái.

“Cô là chó sao!” Tề Đẳng Nhàn giận tím mặt, hung hăng đánh một cái vào mông Hướng Đông Tình.

Một cú đánh này hắn không có lưu thủ, đánh một tiếng ầm một chút, thân thể Hướng Đông Tình suýt chút từ mặt đất nhảy lên.

Trong miệng cô phát ra một tiếng rên rỉ vô cùng đau đớn.

“Bảo cô nghỉ ngơi cho tốt mà không nghe lời! Sao cô lại không hiểu chuyện làm cho Phúc bá lo lắng cho cô!” Tề Đẳng Nhàn hôm nay vốn dĩ bị thái độ của Hướng Đông Tình làm cho khó, hơn nữa còn bị cắn một cái, đó chính là đổ thêm dầu vào lửa.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK