491
Tên này không nghĩ tới thế công của Tề Đẳng Nhàn hung mãnh như vậy, tức khắc cảm giác được một loại áp lực rất lớn đè xuống, bị áp đảo tới nỗi liên tục lui về sau.
Tề Đẳng Nhàn đuổi theo liên tục, đột nhiên tay trái hạ xuống, không hề có tiếng động đánh ra phía trước.
“Bang!”
Một tiếng giòn tan vang lên, bụng tên cao thủ này trúng chiêu, hừ cũng không kịp hừ ra tiếng mà mềm như bông ngã xuống mặt đất hôn mê bất tỉnh.
Sau khi Tề Đẳng Nhàn đánh bại người này thì lui lại nửa bước, lạnh lùng hỏi: “Còn ai muốn tới khiêu chiến tôi không?!”
Rõ ràng là hắn tới phá võ quán nhà người ta nhưng lời nói ra lại là hỏi xem còn người nào dám tới khiêu chiến với hắn hay không.
Lý Thiên Lạc tức tới mức mặt xanh mét lại, công lực của Tề Đẳng Nhàn anh ta đã lĩnh giáo qua, hai người chú hai Lý và chú ba Lý cũng đều lần lượt từng giao thủ với hắn, chẳng qua đều không ngoại lệ bại trận.
Lần này hai vị cao thủ liên tiếp ra tay, Tề Đẳng Nhàn tuy rằng hấp tấp ứng đối nhưng vẫn nhẹ nhàng đánh bại hai người này, khiến cho Lý Gia Quyền ít nhiều gì cũng mất mặt không kém.
“Người trẻ tuổi quá cuồng vọng cũng không phải là chuyện gì tốt đâu!” Chú ba Lý đi ra ngay lúc này.
“Chỉ là bại tướng mà cũng dám nói sao?” Tề Đẳng Nhàn thấy là chú ba Lý đi tới thì hơi nở nụ cười.
Lời này vừa ra khiến mặt già của chú ba Lý đỏ lên, không có biện pháp, ông ta thật sự bị thua ở trong tay Tề Đẳng Nhàn mà.
tiểu lôi ở một bên đứng xem thì trợn mắt há mồm, hoá ra Tề Đẳng Nhàn lợi hại như vậy, thậm chí còn đánh bại cả cao thủ như chú ba Lý?
“Nhưng cao thủ trong Lý Gia Quyền nhiều như mây, công lực của chú hai Lý so với chú ba Lý còn cao hơn, huống gì vẫn còn một hội trưởng là lý đại tiên sinh.” Trong lòng tiểu lôi thầm nghĩ: “Kế tiếp chỉ sợ rằng trưởng phòng Tề sẽ không dễ dàng gì.”
Chú hai Lý xuất hiện, đồng dạng mặt cũng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Họ Tề kia, Lý Gia Quyền chúng ta hôm nay chiêu đãi khách quý, cậu xác định muốn tự tìm đường chết sao?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Tôi không muốn nói chuyện với bại tướng dưới tay, đổi một cao thủ khác có thể vừa mắt tôi ra đây trước đã!”
Lời này vừa ra khiến mọi người đều ồ lên!
Chú ba Lý thua ở trong tay Tề Đẳng Nhàn, vậy mà chú hai Lý cũng thua ở trong tay hắn luôn sao?
“Được được được, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, người trẻ tuổi ngông cuồng giống như cậu phải nên chịu dạy dỗ lại cho thật tốt!” Chú hai Lý lạnh giọng nói.
“Tôi đi mời anh cả!” Chú ba Lý cũng lạnh lùng, trầm giọng nói.
Trên mặt Lý Thiên Lạc treo nụ cười lạnh, lão cha mình chính là người cầm quyền giữa các cao thủ ở lý gia, cũng là cao thủ đệ nhất trong Lý Gia Quyền, có ông ta ra tay cũng nắm chắc hơn.
“Không nghĩ tới ngay cả nhị sư thúc và tam sư thúc đều thua ở trong tay tên nhãi này, nhưng chờ khi sư phụ tới thì khó mà nói trước được!”
“Sư phụ là cao thủ số một trong Lý Gia Quyền chúng ta, thanh danh vang vọng tứ phương, nếu để ông ấy ra tay thì liệu có đánh chết người hay không?”
“Sư phụ sẽ hạ thủ lưu tình, cái loại tôm tép nhãi nhép như tên này ở trước mặt sư phụ cùng lắm cũng chỉ trụ được năm chiêu!”
“Năm chiêu? Anh đề cao hắn quá rồi đó, đúng là tầm thường, chỉ sợ sau khi nhìn thấy sư phụ rồi thì ngay cả dũng khí ra tay cũng không có!”
Người cầm đầu Lý Gia Quyền Lý Trường Hồng thành danh từ thời niên thiếu, phát dương quang đại Lý Gia Quyền đến mức có thể được xưng là nhân vật tông sư.
Nếu không thì Phó Phong Vân cũng sẽ không tới bái phỏng Lý Gia Quyền làm gì.
“Không cần mời, ta tới rồi!”
Một đạo thanh âm trung khí mười phần truyền tới, mọi người sôi nổi quay đầu nhìn lại.
Lý Trường Hồng mặc một thân trang phục thời Đường màu trắng, chân đi giày vải màu đen, dáng người gầy nhưng rắn chắc, hơi thở hữu lực, nhìn chung lại có một loại cảm giác uy nghiêm không thể bỏ qua!
“Ha ha ha, thật không thể ngờ được, có người dám tới Lý Gia Quyền phá nhà sao?”