Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 945

“Sáng mai vẫn đến tập luyện với tôi như thường lệ.” Trước khi tan tầm, Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Dương Quan Quan đang do dự ở một bên, mỉm cười nói.

“Vâng, tôi biết rồi…” Dương Quan Quan vội vàng gật đầu đồng ý.

Dương Quan Quan sợ gần đây Tề Đẳng Nhàn bận rộn, không thể dạy võ công cho mình và Hoàng Sung.

Sáng sớm hôm sau, vẫn là năm giờ sáng, Tề Đẳng Nhàn mang theo hai người luyện công trên núi Vân Đỉnh.

Sau khi luyện công xong, hắn trở về phòng thay quân phục.

“Uầy, quân phục trông hấp dẫn nhỉ!” Lý Vân Uyển mặc áo ngủ rộng thùng thình, vừa mới ngủ dậy đã nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đã chỉn chu quần áo chuẩn bị đi, không khỏi trêu chọc một câu.

“Mau lại đây để chị sờ nào.” Cô ta đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, tay bắt đầu giở trò.

Tề Đẳng Nhàn thiếu kiên nhẫn gạt tay cô ta ra, cười như không cười nói: “Đùa hay đấy, tôi chỉ sợ đến cuối cùng em không đùa được nữa.”

Lý Vân Uyển vui vẻ, chạm nhẹ vào vai Tề Đẳng Nhàn, dặn dò: “Gần đây mọi việc đều phải cẩn thận, càng đến thời khắc mấu chốt càng không thể buông lỏng cảnh giác.”

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy được nhiều người quan tâm như vậy, cả ngày không ngừng dặn dò hắn cẩn thận, nhưng mà đây cũng là một loại hạnh phúc mà trước đây hắn chưa từng được cảm nhận.

Sau khi rời khỏi Đế Đô, hai bố con hắn vẫn luôn ở trong trạng thái tự sinh tự diệt.

Ở trong nhà tù U Đô, bố hắn cũng chưa bao giờ chăm sóc hắn mà ngược lại còn tra tấn, muốn dồn hắn vào chỗ chết.

Cũng may tính hắn tranh đua, không bị tra tấn chết mà còn trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn.

“Tôi đến sư đoàn 81, em đi làm đi, có chuyện thì liên lạc ngay cho tôi.” Tề Đẳng Nhàn ôm Lý Vân Uyển hôn một cái, sau đó nói tạm biệt.

Rất nhanh Tề Đẳng Nhàn đã đến sư đoàn 81.

Tưởng Thiên Hà trực tiếp tìm tới hắn, thấp giọng nói: “Hôm nay chiến bộ bên kia phái người qua, nói là muốn kiểm tra trình độ đao nhọn của đại đội.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đến thì đến…”

Tưởng Thiên Hà nói: “Họ nhắm vào cậu.”

“Nhằm vào tôi?!” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, thanh âm lạnh tám độ.

“Ai nhằm vào tôi cơ, không phải là Ngọc Tiểu Long chứ?” Tề Đẳng Nhàn nhìn Tưởng Thiên Hà, vẻ mặt khó hiểu.

Tưởng Thiên Hà lắc đầu, nói: “Không phải Ngọc tướng lĩnh, cô ta đâu có rảnh mà đến sư đoàn 81 của chúng ta đi linh tinh.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Thì anh cứ nói là ai luôn đi không phải là xong rồi à?”

“Lâm Từ Long.” Tưởng Thiên Hà ho khan một tiếng, đáp.

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, tất nhiên hắn rất quen với cái tên này.

Lâm Từ Long là họ hàng nhà họ Tề, quan hệ với hắn không được tốt lắm, ngày trước khi hắn và bố bị đuổi khỏi Đế Đô, Lâm gia còn tham gia cổ vũ nữa kìa.

Gia tộc Tề gia quá lớn, khó tránh khỏi mất đoàn kết, cho nên Tề Đẳng Nhàn và Tề Bất Ngữ không thể không diễn khổ nhục kế lừa gạt nhà họ Tề và mọi người.

Lâm Từ Long là người bị mắc lừa, cũng là người không có chung quan điểm với Tề Đẳng Nhàn và Từ Bất Ngữ.

Nhưng Lâm Từ Long này là một người có bản lĩnh, từ khi nhập ngũ tới nay đã cho thấy tài năng hơn người, cùng với xuất thân từ Tề gia, có thể nói là con đường thăng tiến thẳng tắp phất như diều gặp gió.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK