Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Hai tay Dương Quan Quan đút trong túi quần, cực kỳ khó chịu nhìn Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói.  

 

Một cỗ lửa giận trong lòng Tề Đẳng Nhàn lập tức dâng lên, cái này không cần nghĩ cũng biết, nhất định là Từ Ngạo Tuyết giở trò quỷ rồi, chắc là sợ mệnh hắn quá dài đây mà!  

 

Quả nhiên khóe miệng Từ Ngạo Tuyết giương lên một nụ cười mỉa mai, dường như cực kỳ đắc ý về chuyện mình đã hố được Tề Đẳng Nhàn.  

 

Dương Quan Quan ngồi thẳng xuống bàn đối diện, cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, hỏi: “Khó trách ngày hôm qua cả đêm anh không về!”  

 

Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, vừa định giảo biện.  

 

Từ Ngạo Tuyết đã mở miệng nói: “Quan Quan à, cô hiểu lầm rồi, hôm qua hắn ở cùng một phòng với tôi, nhưng chúng tôi không hề làm chuyện gì cả, chỉ nói chuyện làm ăn cả đêm mà thôi.”  

 

Biểu tình trên mặt Tề Đẳng Nhàn lập tức cứng đờ lại, hận không thể bịt miệng Từ Ngạo Tuyết lại.  

 

Nói vậy không phải lạy ông tôi ở bụi này sao? Chỉ đơn giản là cố ý chỉnh hắn thôi!  

 

Ánh mắt Dương Quan Quan liếc đến dấu môi trên cổ áo Tề Đẳng Nhàn, trong lòng lại càng thêm không thoải mái!  

 

Thật ra cô biết rõ, con hàng Tề Đẳng Nhàn này lăng nhăng không chịu nổi, với Lý Vân Uyển cũng là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, nhưng khi thật sự gặp phải chuyện này vẫn khiến cô vô cùng khó chịu! Đặc biệt đối phương là Từ Ngạo Tuyết, một cô gái giỏi giang như vậy, hơn nữa, thằng nhãi Tề Đẳng Nhàn này còn nói dối lừa gạt mình, quả thực không thể nhịn nổi!  

 

“Ăn chút gì đi, hôm nay hắn trả tiền.” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười nói với Dương Quan Quan, trong giọng điệu và tư thái đều lộ ra nét vô cùng tao nhã.  

 

Trong lúc nói chuyện, đùi cô ấy còn dịch chuyển sang một bên, dán lên đùi của Tề Đẳng Nhàn, hành động như một con hồ ly tinh đích thực…  

 

Trong lòng Từ Ngạo Tuyết vô cùng đắc ý, thấy cảnh Tề Đẳng Nhàn bị ức hiếp, bây giờ thì hay rồi, để xem hắn chết như thế nào!  

 

Dương Quan Quan cũng không phải là người dễ ức hiếp như vậy!  

 

Sự bất mãn của Dương Quan Quan càng dâng cao hơn, bản thân mình có điểm nào không tốt chứ, toàn tâm toàn ý đối xử với hắn, hắn dựa vào đâu còn muốn lừa gạt mình?  

 

Thậm chí cô và Lý Vân Uyển còn lặng lẽ đạt được sự ăn ý, cũng đã dung túng đủ lắm rồi!  

 

“Người phụ nữ Từ Ngạo Tuyết này, vậy mà cô lại dám hố tôi! Khó trách tôi cứ cảm thấy có điều không thích hợp, hóa ra là xảy ra chuyện như vậy.” Tề Đẳng Nhàn tức giận đến mức cả hàm răng cũng hơi phát ngứa lên, muốn treo Từ Ngạo Tuyết lên đánh một trận.  

 

Nhưng Từ Ngạo Tuyết lại thật sự đến đây, chủ động gắp đồ ăn cho Tề Đẳng Nhàn, bày dáng vẻ như rất quan tâm hắn, khiến Dương Quan Quan tức giận đến mức 一佛出世, 二佛升天了.  

 

Dương Quan Quan cũng đã nhận ra Từ Ngạo Tuyết có “mưu đồ hiểm ác” rồi, cho nên, tạm thời chờ thời cơ hành động, chỉ là, ý lạnh nơi đáy mắt đã nồng đậm đến mức không thể hòa tan được.  

 

Tề Đẳng Nhàn dựa vào năng lực hòa giải của mình, ngược lại hóa giải được vài lần suýt chút nữa xảy ra Tu La địa võng, nhưng lúc này đây, hình như là không trốn nổi rồi.  

 

“Phù, không được tức giận, không được tức giận… Càng tức giận lại càng kém cỏi đấy! Tạm thời không làm gì, trở về rồi từ từ chỉnh đốn hắn.” Trong lòng Dương Quan Quan nghĩ, trên mặt lộ ra ý cười lạnh nhưng trong không cười.  

 

Sau khi ăn cơm xong, Từ Ngạo Tuyết và Dương Quan Quan một trái một phải, kẹp Tề Đẳng Nhàn ở giữa, đi dạo một vòng trong trung tâm thương mại.  

Từ Ngạo Tuyết cười dài hỏi: “Quan Quan, cảm giác khi điều khiển toàn bộ nhà họ Dương như thế nào? Có áp lực không?”  

 

 

Dương Quan Quan liền đáp lại: “Còn tốt còn tốt, ít nhất tạm thời không cần lo lắng sẽ phá sản rồi bị người ta đuổi tới nơi đất khách quê người.”  

 

 

Trong lời này, cũng hơi mang ý kẹp dao giấu kiếm.  

 

 

Với EQ của Từ Ngạo Tuyết, đương nhiên sẽ nghe hiểu được, dù sao đến cả Tề Đẳng Nhàn EQ thấp cũng có thể rõ ràng Dương Quan Quan đang ám chỉ ai.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy khí lạnh sau đầu dường như càng ngày càng dày đặc, gáy cũng nổi lên một tầng da gà.  

 

 

“Thần hành cơ viên, không ai có thể phạm vào ư? Ha ha, thật là nực cười!” Từ Ngạo Tuyết liếc mắt nhìn sắc mặt cứng đờ của Tề Đẳng Nhàn một chút, trong lòng âm thầm buồn cười.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK