Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 777

Nghiêm túc mà nói, đây là Tề Đẳng Nhàn lần đầu tiên hẹn hò cùng Kiều Thu Mộng.

Tề Đẳng Nhàn cũng không có kế hoạch gì hay ho, nếu đi dạo phố hoặc xem phim thì cũng không có gì thú vị. Hắn đơn giản là đi cùng Kiều Thu Mộng đến siêu thị mua một ít đồ ăn vặt cùng một cái thảm sau đó lái xe tới bờ biển.

Trải thảm trên bờ cát xong, hắn xếp đồ ăn vặt ra rồi ngồi hóng gió biển, phơi nắng ấm, hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh sau buổi trưa.

“Anh có tiến bộ đấy.” Kiều Thu Mộng không khỏi cười, nói.

“Tiến bộ chỗ nào?” Tề Đẳng Nhàn hơi ngờ vực hỏi.

“Khi anh còn nhỏ mang tôi đi chơi, tìm không thấy chỗ nào chơi nên chọn nghĩa trang liệt sĩ.” Kiều Thu Mộng kể lại, nghĩ đến vẫn thấy buồn cười.

“Khụ khụ khụ…” Tề Đẳng Nhàn ho khan liên tục .

Việc đó đã không thể chỉ gọi là làm bậy thôi nữa rồi, đó gọi là chơi ngu. Hiện tại hắn nghĩ lại vẫn cảm thấy xấu hổ muốn chết, làm gì có ai đưa bạn gái đi chơi lại tìm đến nghĩa trang liệt sĩ.

Xem ra Kiều Thu Mộng ấn tượng rất sâu sắc với lần đó, nhưng cũng bình thường thôi, rốt cuộc lần đó chơi ngu quá mà, người bình thường không ai nghĩ ra được trò đó.

Kiều Thu Mộng lười biếng nằm phơi nắng, cô ta cởi hẳn giày ra, cuộn chân nhích lại gần hắn.

Hiện tại Tề Đẳng Nhàn đã có thể xưng là EQ cao, đương nhiên hắn không cần con gái phải chủ động mở miệng. Hắn duỗi tay ôm bả vai cô ta, kéo người vào trong lòng ngực.

Đôi chân dài của Kiều Thu Mộng ẩn dưới chiếc tất chân màu da, dưới ánh nắng mặt trời phiếm ánh sáng ấm áp giống như mời gọi Tề Đẳng Nhàn thử xem cảm giác vuốt đôi chân này có tuyệt như trong tưởng tượng của hắn hay không.

“Anh vẫn phải về đế đô đúng không? Tôi nhớ rõ anh đã nói là sẽ lấy lại gấp bội những gì đã mất.” Kiều Thu Mộng lười nhác hỏi.

“Đúng vậy, nhưng mà trước đó tôi phải càng mạnh mẽ hơn mới được.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, hắn duỗi tay che trán của cô ta để đỡ ánh nắng chiếu thẳng vào mắt Kiều Mộng Thu.

Năm đó Tề Bất Ngữ hung hãn điên cuồng là vậy nhưng cuối cùng cũng không thể đánh bại được thế lực kia. Đến cuối cùng gặp phải tình cảnh bốn phía là địch, nhà họ Tề không thể không đuổi hai ba con hắn đi.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy, bản thân hắn nỗ lực hơn ba mình, nếu hắn nỗ lực như vậy hẳn là sẽ mạnh hơn ba hắn.

Có lẽ không đến mấy năm là hắn có thể hiên ngang quay về đế đô, sau đó hắn sẽ khiến những kẻ năm đó bắt nạt hắn phải trả giá!

Kiều Thu Mộng nói “Vậy sẽ rất nguy hiểm đúng không? Lúc đó ngay cả Tề gia cũng phải thỏa hiệp.”

Tề Đẳng Nhàn lập tức nói “Không có đứa bé nào là không nhớ mẹ, nếu bọn họ cưỡng bức tách bọn tôi ra vậy phải nghĩ đến nhất định tôi sẽ trở về!”

Kiều Thu Mộng khe khẽ thở dài, về vấn đề của Tề Đẳng Nhàn, cô ta kỳ thật biết rất nhiều, thậm chí cô ta đôi khi khó tránh khỏi hơi đồng tình với hắn.

“ y? Trên đùi cô sao dính nhiều cát thế, để tôi phủi đi giúp cô.” Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên nói, bàn tay cũng tự nhiên vươn ra.

Chà, cái đùi này thật là co giãn, xúc cảm thật tuyệt. Tất da chân vừa xa hoa vừa mịn màng, vuốt thử, cảm giác không khác so với tưởng tượng là bao.

Tại giây phút này, Tề Đẳng Nhàn giải quyết xong vấn đề vẫn làm mình bối rối từ lúc Kiều Thu Mộng cởi giày nằm xuống.

Kiều Thu Mộng lại nhịn không được nhẹ nhàng trợn trắng mắt, quyết đoán ấn tay Tề Đẳng Nhàn lên đùi mình, sau đó cô ta nâng người lên, tập kích về hướng miệng hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK