Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 312

“Thiếu đà chủ, có chuyện gì xảy ra vậy?” Giọng nam từ ngoài cửa truyền đến, một người đàn ông bước vào, theo sau là một đội đặc công đang mặc đồng phục.

Từ Dương bất đắc dĩ cười cười, nói: “Tôi gặp phải một con chó hoang vô cùng hung dữ, anh ta đánh tất cả cấp dưới của tôi bị thương, còn nói cho tôi cơ hội gọi người tới xử lý anh ta.”

“Nếu tôi không thể xử lý anh ta, anh ta sẽ khiến tôi chết ở đây.”

“Haha, quả thật đã dọa sợ tôi!”

Người đàn ông không khỏi lộ ra vẻ khinh thường, cười lạnh nói: “Thằng ngu nào không biết điều như vậy? Đến cả thiếu đà chủ cũng dám đắc tội? Mắt mù rồi sao?”

“Hóa ra là Triệu tổng! Nghe nói, Triệu tổng mở một công ty bất động sản, hơn nữa bản thân cũng có chỗ dựa rất lớn.”

“Đừng nghe nói nữa, tôi nói cho anh biết, bố của Triệu tổng chính là cục trưởng cục cảnh sát thành phố Trung Hải, cục trưởng Triệu Thiên Lộc!”

“Cái gì? Lai lịch của Triệu tổng lớn như vậy? Khó trách có thể đem theo một đội đặc công!”

“Mặc dù tên này đánh nhau rất lợi hại, nhưng hắn dám đánh đặc công của nhà nước sao? Nếu hắn dám ra tay, bọn họ có thể bắn chết hắn trong phút chốt!”

Đám người nổi tiếng nhìn thấy người đến là Triệu Cường, liền bắt đầu nhao nhao thảo luận, cảm thấy Từ Dương vô cùng cao tay, người nào cũng quen biết.

Lý Vân Uyển nhìn thấy người đàn ông này, cô ta không thể nhịn được cười rộ lên, đây không phải là Triệu Cường của bất động sản Phong Hằng đến gây sự với Tư Bản Thiên Lại lần trước sao?

Ngược lại Trương Nhu không khỏi trở nên căng thẳng, dù sao thì người mà Từ Dương gọi đến là có chỗ dựa đặc biệt, hơn nữa cha anh ta cũng là cục trưởng cục cảnh sát nên rất khó đối phó!

“Xem ra anh ta không biết ai là người có tiếng nói lớn nhất ở thành phố Trung Hải này?”

“Ở thành phố Trung Hải, thậm chí là cả tỉnh Đông Hải, ở trước mặt thiếu đà chủ, dù có là rồng cũng phải cuộn, hổ cũng phải nằm!”

“Tôi nói rồi!”

Triệu Cường tỏ ra kiêu ngạo, lạnh lùng nói.

Từ Dương hài lòng với lời tâng bốc của Triệu Cường, gật đầu nói: “Vậy nhờ Triệu tổng ra tay xử lý rồi.”

Triệu Cường lập tức cười khẩy, nói: “Thiếu đà chủ không cần lo lắng, hôm nay dù có là ông trời tới, tôi cũng phải giết!”

“Ở Trung Hải, còn dám đắc tội thiếu đà chủ, giống như tự uống thuốc độc, chê mình sống quá dài!”

“Đợi tôi dạy cho hắn một bài học, để hắn biết nên vẫy đuôi làm chó như thế nào!”

Lúc này Triệu Cường rất cao hứng, cộng thêm đội đặc công đi theo phía sau, mọi người đều cảm thấy lời hắn nói không sia một tí nào, đây chính là tự tin chân chính!

“Đây chính là nhân vật lớn! Mặc dù chúng tôi có thể kiếm được hơn mấy trăm nghìn nhân dân tệ trên mạng mỗi tháng, nhưng so sánh với những người như vậy, thì vẫn còn kém quá xa.”

“Đúng vậy. . . . . . Mặc dù đại ca nhất bảng giàu có, nhưng cũng chỉ là một tên quê mùa, cổ hủ, làm sao có thể so với thiếu đà chủ với Triệu tổng?”

“Những người tặng quà cho chúng ta chẳng qua chỉ là một lũ chó la liếm mà thôi, ông đại lão thực sự phải là Triệu tổng và thiếu đà chủ!”

Nhìn thấy uy phong của Triệu Cường, đám người nổi tiếng liền nhao nhao cảm khái.

“Để tôi xem, kẻ mất trí nào dám hung hăng ở trước mặt thiếu đà chủ phân đà Long Môn? Đứng ra đây cho tôi!” Triệu Cường lớn tiếng quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK