Châu Hoa đặc biệt giao cho vài người mình tin tưởng nhất đi xử lý, bao gồm cả người phụ nữ ðng ẹo chân dài đó, chỉ cần có thể tiến vào thành phố Đông Hải, vậy miếng thịt béo bở đó, hản có thể gặm trước một miếng rồi.
Đến người của tỉnh thành cũng chưa thểăn một rhiếng, Châu Høa hắn ăn trước rồi.
Gần đây Lâm Văn đều đang nghỉ dưỡng, tích cực phục hồi, hy vọng có thể phục hồi nhanh nhất.
Lâm thị mới toàn bộ đều do Lâm Vũ Chân phụ trách.
Gần đây bàn bạc mấy hạng mục mới, biểu hiện của Lâm ‘Vũ Chân rất tốt, ưu thế của Lâm thị mới cũng thu hút càng nhiều nhà đầu tư.
Bộ dạng nghiêm túc đó khiến Giang Ninh có chút mắc cười.
Cô bé này bây giờ dường như đang liều mạng, muốn khiến bản thân trở nên hoàn mỹ hơn.
Vì Lâm Vũ Chân nói, cô không xứng với hắn.
“Cô ngốc” Lúc này.
Nhà xưởng ngoại ô, bây giờ thiết bị đã lắp đặt xong, chính thức bắt đầu sản xuất rồi.
Người phụ trách Tiểu Hứa coi việc của nhà xưởng là sự nghiệp của mình mà làm, cẩn trọng từng tí không dám buông thả một chút nào.
Anh đi tuần tra mấy lần, có thể nói là hài lòng đối với thái độ làm việc của công nhân.
“Làm tốt lắm, Lâm thị sẽ không bạc đãi mọi người, chỉ cần mọi người cố gắng, ở đây chúng ta có thể có được nhiều hơn những nơi khác nhiều!
” Đãi ngộ ở đây so với người nhà xưởng khác nhiều hơn ít nhất là ba mươi phần trăm.
Suy nghĩ của Lâm Văn luôn thông suốt, nếu không thể khiến công nhận sống có tôn nghiêm, vậy Lâm thị thất bại rồi!
Câu này không biết làm cảm động bao nhiêu người.
“Anh Hứa, bên ngoài có mấy người nói đến tiến hành bàn giao công việc.”
Đột nhiên thư ký vội vàng chạy vào, sắc mặt không dễ coi lắm.
“Bàn giao? Bàn giao cái gì?”
Tiểu Hứa ngây người, xưởng mới bắt đầu đi vào hoạt động, có gì mà phải bàn giao, hơn nữa bàn giao với ai.
“Họ nói xưởng là của họi” Thư ký cuống lên, thậm chí còn mang chút nghẹn ngào.
Sắc mặt Tiểu Hứa lập tức thay đổi: “Đi xem thử!
” Anh lập tức chạy vào phòng làm việc, có mấy người bình tĩnh ngồi đó như đây là địa bàn của họ, tự nhiên trót nước pha trà uống.
“Các người là ai?”
Tiểu Hứa nhíu mày, vừa nháy mắt ra hiệu với thư ký đi gọi bảo vệ.
“Bên ngoài? Đến nhận bàn giao xưởng” Người đàn ông đang ngồi mặt như thổ phi, từ trong túi lấy ra một xấp hợp đồng, “Lâm Cường đã bán hết cả tập đoàn Lâm thị cho chúng tôi rồi” “Bao gồm nhà xưởng này” “Điêu toa” Tiểu Hứa tức giận.
Nhà xưởng này liên quan gì đến Lâm Cường? Liên quan gì đến Lâm thị cũ của họ? “Miệng sạch sẽ một tí.”
Người đàn ông đó nhíu mày, “Hợp đồng ở đây, dấu mộc của Lâm thị và Lâm Cường đều in trong đó, các người còn muốn chống chế?”
“Biết điều thì phối hợp bàn giao, sau đó có thể cút rồi, nhà xưởng này bây giờ do chúng tôi quản rồi” Mấy người bực mình cười một tiếng, rất hiển nhiên là không bỏ Tiểu Hứa mặt mày thư sinh vào trong mắt.
“Bớt nói bậy đi, nhà xưởng này là của Lâm thị mới, là của chủ tịch Lâm Văn và tống giám đốc Lâm Vũ Chân của chúng tôi, không liên quan đến Lâm thị cũ!
” Tiểu Hứa danh chính ngôn thuận, “Mời các người lập tức rời đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!
” “Ha? Báo cảnh sát? Mày báo đi” Người đàn ông đó không hề để ý, cười lạnh một tiếng, “Hợp đồng ở đây, mày báo đi, bọn này không sợ tranh luận” Nếu tranh chấp, quyền sở hữu của nhà xưởng này có vấn đề, vậy phải ngừng hoạt động, nhà xưởng vừa đi vào hoạt động, nhân công đang có động lực làm việc, tự nhiên lại ngừng lại, đây không chỉ là vấn đề tổn thất nữa rồi.