đoàn Linh Long, tự nhiên là có bản lĩnh.
Đầu anh ta không ngẩng lên, vùi đầu vào người nữ thư: ký, đôi tay bóp cổ ả ta, hừ nói: “Đưa cho Thành Phong, bảo anh ta quản”
“Ý của chủ nhiệm Lưu là, tôi bảo quản, không cho Lâm thị, hay là treo. giá, chơi Lâm thị một vố?” 4 à) Đại lão thế giới ngâm thành phố Thiên Bắc Thành Phong ngồi bên kia hơi nhíu mày, không hiểu ý Lưu Phong lắm.
“Không, cho Lâm thị vật liệu, giá cả còn có thể hạ xuống thấp hơn so với thị trường một chút”
Tiếng thở gấp của Lưu Hồng ngày càng nặng nề, khiến cho mấy người đàn ông ngồi đó không dám nhìn tiếp.
“Nhưng mà..”
“Không có nhưng mà, cứ… ừm…cứ làm theo lời tôi”
“Vâng!”
Mấy người không dám hỏi nhiều, cũng không dám ở lại, lập tức đứng lên rời khỏi phòng làm việc của Lưu Hồng.
Bọn họ rất rõ ràng, ở đây sẽ diễn ra một trận nóng bỏng, cái loại mà nóng hừng hực ấy.
Cửa phòng làm việc đóng lại, rất nhanh liền bạo phát.
Một lúc lâu sau mới trở lại bình thường.
Áo sơ mi trên người Lưu Hồng phanh ra, lộ ra tấm lưng tráng kiện, dưới vai phải có thể nhìn thấy một hình xăm chói mắt.
Nữ thư ký dưới thân đã ngất đi, bất tỉnh nhân sự, sắc mặt trắng bệch.
“Cục cưng, cảm giác cận kề cái chết, rơi từ thiên đường xuống…thích không?”
Ánh mắt Lưu Hồng loé lên tia nghiền ngẫm: “Dẫu sao Lâm Vũ Chân kia chắc chắn sẽ rất thích!”
Anh ta cúi đầu nhìn thư kí, hai mắt trắng dã, gần như không còn sức để thở, bỗng đấm mạnh xuống bụng ả ta!
_ Tiếng hét vang lên, nữ thư ký thở ra một hơi, sác mặt đỏ lên.
Cái cảm giác nghẹt thở đến gần chết, lại đột nhiên có được không khí, sống lại lần nữa… mẹ nó quá k1ch thích!
Loại trò chơi này, ả thích chơi, cũng chơi không ít lần.
Nhưng mà ả ta không biết, trước ả ta, có người cũng chơi đến nghiện, chỉ là có một lần không thể sống lại nữa.
“Chủ nhiệm Lưu, anh thật lợi hại!”
K1ch thích quát Lưu Hồng nhìn ả ta, lấy áo sơ mi trên sofa mặc vào, nữ thư ký giơ tay sờ hình xăm hai mắt phát sáng.
“Chủ nhiệm Lưu, hình xăm này thật đẹp”
Nghe được lời này, Lưu Hồng quay đầu, híp mát lại, trên mặt nhất thời loé lên tia sát khí âm u.
“Thứ này, không phải thứ cô có thể đụng được”
Giọng nói lạnh lẽo khiến nữ thư ký lập tức rụt tay lại.
Chẳng phải là hình xăm thôi sao, ai mà không có, nơi tư mật của cô cũng có kìa.
Lưu Hồng hừ một tiếng, không nhiều lời, lập tức mặc.
quần áo, rồi bảo nữ thư ký cút ra ngoài.
Anh ta ngồi trên ghế ông chủ, xoay một vòng, đốt một điếu thuốc, trong ánh mát mơ màng tràn đầy ý vị sâu xa.
“Lâm thị, ha, chẳng qua chỉ là công cụ để mấy thế lực lớn mạnh tranh đoạt cổ phần và lợi ích trong tập đoàn Linh Long mà thôi, Anh ta cười lạnh: “Long Linh Nhi cũng dự định như vậy nhỉ”
Tập đoàn Linh Long hiện này rõ ràng không phải chỉ là sản nghiệp của mình Long Linh Nhi, càng không phải là vật sở hữu của nhà họ Long.
Một nhân vật lớn như vậy, trong mười mấy ngành nghề, đều chiếm vị trí đầu ngành, một mình Long Linh Nhi, một người phụ nữ nào có thể làm được.
Đó là những thế lực khác âm thầm ra tay, vị lợi ích, Long Linh Nhi chẳng qua chỉ là may mắn được tâng bốc thần thánh hoá lên mà thôi.
Trong tập đoàn Linh Long, thế lực đan xen, hầu như mấy đại gia tộc ở Phương Bác đều nhét người vào.
Đó chẳng qua chỉ là công cụ hốt tiền của những người đó mà thôi.
To lớn, phức tạp, áp lực càng lớn, càng khiến cho Long Linh Nhi cảm thấy có muốn khống chế tập đoàn Linh Lung cũng là lực bất tòng tâm.
Có lẽ, cô ta muốn mượn tay Lâm thị, mượn cái danh vùng đất cấm Đông Hải hải để thay đổi cục diện này.
Nhưng rất tiếc cô ta đánh giá mình quá cao, đánh giá Lâm thị và Đông Hải quá cao, cũng đánh giá thấp lòng tham của những đại gia tộc Phương Bắc kia!
Lưu Hồng híp mắt lại, ánh mắt mơ màng, vô thức vươn tay, muốn sờ vào hình xăm sau lưng.
“Đây là vinh quang của tôi…”
Anh ta bỗng bật cười, cười đến lạ thường.