Vẻ mặt Phương Ngân thay đổi anh rõ ràng nhìn ra được, bộ pháp của Giang Ninh có sự thay đổi.
Mình có thể động thủ giết Lý Thành Phong, nhưng nếu anh làm như vậy cho dù là chỉ cần một chút thời gian để xử lý Lý Thành Phong, cũng sẽ khiến ánh mắt của Giang Ninh khóa chặt lên người mình!
Phương Ngân chậm rãi lùi lại, lùi vê phía sau mấy bước anh nhìn chằm chằm Giang Ninh, ánh mắt của hai người chạm vào nhau, Giang Ninh đi về phía trước anh lùi lại phía sau, sau khi anh lùi khoảng mười mấy mét.
“Còn đánh ư?”
Giang Ninh đi đến trước mặt Lý Thành Phong.
“Không đánh, không đánh!”
Lý Thành Phong đỏ ngầu cả mắt, trong âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở, từ cõi chết sống lại có đôi khi chính là k1ch thích như thế, người bị k1ch thích căn bản là rất khó mà tiếp nhận.
“Vậy còn anh?”
Giang Ninh lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm Phương Ngân: “Còn muốn đánh saol”
Chỉ là một câu nói những lại vô cùng áp bức!
Cho dù Giang Ninh giờ phút này trên người mặc chỉ mặc quần áo ngủ, dưới chân chính là dép lê nhưng anh là Giang Ninh, cái tên này liền hoàn toàn khác biệt!
Phương Ngân không phải người ngu, Giang Ninh trước mắt còn buồn ngủ, sức chiến đấu có bao nhiêu đáng sợ anh so với ai khác đều rõ ràng hơn.
Anh do dự có nên ra tay hay không, mặc kệ là dùng độc hay là dùng thủ đoạn khác, nhưng cuối cùng anh vẫn không ra tay.
Anh không nắm chắc.
Phương Ngân không ngừng lùi lại cả người dần dần biến mất trong bóng tối, anh nhìn chằm chăm Giang Ninh, giây phút nào cũng đề phòng Giang Ninh đột nhiên động thủ.
Nhưng Giang Ninh cũng không có động thủ. Tải app truyện hola nhé cả nhà!
Phương Ngân vấn còn có giá trị để tiếp tục sống, nếu như muốn giế t chết anh ta, Giang Ninh vô cùng tin tưởng thực lực của mình có thể một chiêu đánh chết Phương Ngân!
Phương Ngân rời đi, cả người Lý Thành Phong nằm ở trên mặt đất, toàn thân đã bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp.
Loại cảm giác mới vừa từ Địa Ngục bò lên lần nữa, cả đời này cũng sẽ không quên.
Có đôi khi chỉ có trải qua tử vong, nhất là sắp gặp tử vong loại cực hạn kia, mới có thể hiểu còn sống là một chuyện tốt đẹp nhường nào.
“Gia chủ nhà họ Lý, anh đêm khuya chạy đến cửa khách sạn tôi ở, sao lại trùng hợp như vậy?”
Giang Ninh nhìn anh một cái: “Nếu như không có việc gì liền rời khỏi đây đị, đừng quấy rây mọi người nghỉ ngơi.”
“Cậu Giang!”
Lý Thành Phong vội vàng đứng lên, không quan tâm vết thương trên người mình: “Xin, xin hay cho tôi ở bên cạnh cậu đi”.
Giọng điệu của anh dường như là đang khẩn cầu.
Chỉ có trải qua tử vong một lần rồi, mới có thể khao khát sống như thết Cho dù là Giang Ninh trước mắt này có thù với nhà họ Lý anh, nhưng nói đi thì phía nói lại đều là nhà họ Lý anh gieo gió gặt bão tự mình chuốc lấy cực khổ.