Thời cơ chưa tới, vẫn chưa phải lúc để ra tay, không một ai nghĩ được, mọi chuyện sẽ đột nhiên thay đổi như vậy. Bàng Phi Hàng thực sự đã xúc động muốn thẳng tay bóp ch3t Bàng Bác.
Thật là đứa vô dụng, việc thành không có nhưng thất bại thì có thừa.
“Vâng!”
Bàng Phi Hàng không dám tiếp tục làm phiền nữa nên nhỏ giọng cáo lui.
Khi ông ta vừa rời khỏi thì người ngồi ở kia lại mở mắt ra, ánh mắt sắc bén giống như lưỡi dao.
“Oành!”