Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Ninh đã nói, Lý thị sẽ hợp tác với chúng ta, hơn nữa điều kiện sẽ không thay đổi quá nhiều.”

Một câu nói của Tiểu Triệu, vài quản lý cấp cao nhất thời bỗng có tinh thần.

Lời Giang Ninh nói!

Lời của người đàn ông đó nói!

Vậy thì chắc chăn không có vấn đề!

Bọn họ không có bất cứ do dự nào, bắt đầu triển khai các hạng mục công việc, kinh phí nên bỏ ra, sức người sức của cần dùng tới. Cứ mạnh dạn đầu tư vào chính là lời Giang Ninh nói. Từ trước đến nay chưa bao giờ sai.

Khi Lâm thị đang chuẩn bị thì ở phía bên kia, trong quán bar, sắc mặt của Lý Văn Sinh rất khó coi.

Anh ta nằm trên sofa, Lý Thiên Tú đang quỳ trên đất, cẩn thận giúp anh ta ẩn huyện thái dương.

Mấy tên vệ sĩ bị Lý Văn Sinh tát vài cái kia, bây giờ chỉ có thể quỳ ngoài phòng, hoàn toàn không dám xuất hiện trước mặt anh ta.

“Trước đó anh nói với tôi Lâm thị này không đơn giản, hơn nữa cả thành  phố này cũng không đơn giản?”

Lý Văn Sinh nhắm mắt nãy giờ đột nhiên mở mắt.

“Đúng.”

Lý Thiên Tú cũng không dám ngẩng đầu, tập trung ấn huyệt Thái Dương, sợ lực ấn của mình không đúng sẽ chọc giận Lý Văn Sinh.

“Võ quán Cực Đạo kia thế nào?”

“Đó là nơi trọng yếu của cấm địa Đông Hải.”

Lý Thiên Tú nói: “Tôi ở lại Đông Hải những ngày qua có thể cảm nhận được, lòng kính nể sự kính trọng trong mắt từng người khi nói tới võ quán Cực Đạo.”

Cô ta dùng từ kính nể mà không phải kính sợ.

Người dân ở đây không có bất cứ hoảng sợ hay sợ hãi nào với võ quán Cực Đạo. Bởi vì võ quán Cực Đạo là thần hộ mệnh, là chỗ dựa lớn nhất của họ.

“Còn quan hệ của Lâm thị với võ quán Cực Đạo?”

“Chuyện này tôi không biết.” Đọc trên app truyệnhola khích lệ nhóm nhé!

Lý Thiên Tú thành thật nói: “Nhưng có thể khẳng định, mối quan hệ của Lâm thị với võ quán Cực Đạo rất thân thiết. Người ngoài như tôi không vào được võ quán, chỉ nghe nói, quán chủ của võ quán này rất khó lường, một tay tạo nên võ quán này, còn cả thành phố cấm địa này nữa”

Lý Văn Sinh mở mắt, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Anh ta ngồi thẳng dậy, Lý Thiên Tú lập tức dừng tay, có chút sợ hãi cúi đầu, không dám nói nữa.

Anh ta nhíu mày, tâm trạng rất không tốt.

Sự lợi hại của võ quán Cực Đạo đã vượt quá tưởng tượng của anh ta. Anh †a vốn cho rằng, đưa vài cao thủ cấp tông sư tới thì đã đủ để có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng rất dễ nhận thấy, hôm nay tuy chỉ là một màn ra oai phủ đầu, dù người của mình không bị thương, nhưng  muốn buổi tối lẻn vào võ quán ăn trộm quyền phổ hiển nhiên cũng là chuyện không thể nào.

Võ quán này thật sự không đơn giản!

“Chắc chắn quan hệ của Lâm thị với võ quán này rất thân thiết. Nếu không thì vốn của Lâm thị từ đâu tới mà có thể phát triển nhanh chóng trong thời gian ngắn?”Lý Văn Sinh hừ lạnh một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK