Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì ở Đông Hải, anh là vua!

Anh ấy là đức tin ở đó!

Mọi người chắc chắn sẽ lắng nghe những gì anh nói!

Còn tiên?

Đừng nói chuyện tiền bạc với người như Giang Ninh, anh không có hứng thú chút nào.

Dẫn mấy người Giang Ninh công ty giải trí Liên sao Hải Thành. Cao Bân không rời đi, mà đợi ở dưới lầu.

Trong phòng làm việc, Diệp Khinh Vũ rót trà cho Diệp Sơn, thấy Diệp Sơn không nói lời nào, cô ta cũng không biết nên nói cái gì.

“Đừng căng thẳng” Một lúc sau, Diệp Sơn lên tiếng trước, “Đây không phải là một cảnh quay lớn, con có thể làm được” Cuộc trò chuyện giữa hai ba con thực sự rất đơn giản.

Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ vừa kéo ra bên cạnh, vừa thì thầm.

Giang Ninh thêm chút nước cho Diệp Sơn, nhỏ giọng nói: “Bác Diệp, ở đây chờ một chút, tôi có chuyện muốn xuống lầu, ông hãy đi theo bọn họ, đừng rời nửa bước” Diệp Sơn cau mày nhìn lên Giang Ninh.

Ông ta không nói chuyện, mà là nhìn Giang Ninh, đã hiểu ý, khẽ gật đầu.

Chẳng trách, Giang Ninh phải gọi chính mình đi dự lễ công chiếu, môi trường như vậy làm sao có thể chịu được.

Nhưng vào lúc này, nghe Giang Ninh nói như vậy, Diệp Sơn đã nhanh chóng hiểu được.

Giang Ninh nói xong đã đứng dậy rời đi.

Anh đi xuống lầu, Cao Bân vẫn đang đợi ở đó, thấy Giang Ninh đi xuống, anh ta lập tức chào hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

“Anh Giang”

“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Có người chết” Cao Bân nói, “Đã chết rất nhiều người!” Giang Ninh cau mày. “Nói’’. Có người theo dõi anh, từ khi anh đến Thịnh Hải, và cũng có ai đó đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Một số gián điệp mà chúng ta bí mật bố trí đã tìm thấy dấu vết và bị giết”

“Tôi đã kiểm tra và không tìm thấy kẻ giết người” Cao Bân trông vô cùng lo lắng. “Đã chết năm hoặc sáu điệp viên, tôi sợ đó không phải là người tốt, anh Giang, anh phải cẩn thận:     “Là vì tôi, hay là ai đó đang muốn xáo trộn trật tự của thế giới ngầm?” Đây là mệnh lệnh cuối cùng đã được thiết lập, một số mọi người nghĩ muốn phá huỷ sao?

Giang Ninh không nghĩ tới trong nước lại có người dám làm chuyện như vậy, ngay cả những gia tộc lớn ở phương bắc kia cũng không nhúng tay vào, hiện tại còn tới khiêu khích chính mình.

Nhưng không phải những người đó, ai sẽ làm điều này với những người trong thế giới ngầm đây?

“Tôi không biết, em gái tôi không muốn tôi nói cho anh biết, cô ấy muốn tự mình kiểm tra, nhưng tôi mơ hồ cảm thấy đẳng sau chuyện này, e rằng không đơn giản”   Cao Bân hít sâu một hơi, “Anh Giang, không phải là tôi sợ chết, mà là tôi cảm thấy … Người làm ra chuyện này phải là cao thủ, cấp bậc cao như vậy, chúng ta không xử lý được!” Giang Ninh gật đầu.

Thực lực của Cao Bân cũng không yếu, còn có Cao Á Lệ là người luôn có tâm tư nhạy bén, thật sự nếu như cần phải kiểm tra, anh chỉ cần uống trà xong sẽ có manh mối, làm sao có thể không biết cái gì.

“Nói với em gái cậu, đừng hung hăng quá.”   Anh liếc nhìn Cao Bân, “Việc đó đang nhằm về phía tôi, cô †a không xử lý được, tôi sẽ tới”

“Được, anh Giang.” Cao Bân nói xong, anh ta rời đi ngay lập tức.

Giang Ninh nheo mắt nhìn phố xá tấp nập bên ngoài, dường như có người đang nhìn anh chăm chằm giữa con đông đó.

Anh cười cười, đột nhiên duỗi ra một ngón giữa, hướng phía xa xa dựng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK