“Amy à, con không sao chứ?” Người đàn ông ngồi bên cạnh Amy trâm giọng hỏi.
“Dạ con vẫn ổn” Amy bình thường trở lại, cười đáp: “Cảm ơn ba đã quan tâm ạ” Cô quay sang nhìn Đạo Sâm, anh ta cũng đang nhìn cô.
Phải nói rằng trong gia tộc Slanka này, mối đe dọa lớn nhất với cô chính là người tên Đạo Sâm.
Tương lai của gia tộc Slanka nằm trong tay chỉ một trong hai người họ mà thôi.
“Tất nhiên Amy rất ổn” Đạo Sâm tươi cười đứng dậy và nhìn về phía hai cha con Amy, khẽ cúi đầu: “Tôi còn phải chúc mừng Amy, chúc mừng cô ấy chuẩn bị lên chức mẹ.”
Đạo Sâm vừa dứt lời, cả căn phòng chìm vào tĩnh lặng.
Ngay đến cả ba cô, ông Cơ Đức mặt cũng biến sắc, quay sang nhìn Amy.
“Amy à, một tin vui như thế sao con không sớm thông báo cho mọi người chứ?” Đạo Sâm cười nói: “Đều là người một nhà, chắc chắn mọi người sẽ rất vui cho cô” Amy im lặng không đáp.
Những người khác đều đang nhìn Amy.
Cả gia tộc hơn mười hai người nhà Slanka ngồi quanh bàn tròn lúc này dồn mọi sự chú ý lên người Amy.
“Amy, đây rốt cuộc là có chuyện gì thế con?” Ông Cơ Đức hỏi.
“Ba, con không có … ọe….” Amy vừa mở miệng giải thích được hai chữ lại nôn khan.
Cô vội vàng che miệng, Im nén cảm giác buồn nôn nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ điều đó từ sắc mặt cô.
Chuyện có thai trước khi kết hôn ở nước ngoài không còn mới mẻ gì nhưng với con gái nhà Slanka đây là điều cấm ky.
Chưa kể, Amy còn nắm trong tay quyền kiểm soát ba phần tài nguyên của gia tộc.
Nếu cô ta có con thì đứa bé này là con của ai?
Liệu có ảnh hưởng đến các nguồn tài nguyên trong tương lai và phân tán chúng ra bên ngoài hay không?
“Amy, con còn muốn giấu diếm sao?” Đạo Sâm gật đầu: “Cô đã mang thai rồi, tất cả mọi người sẽ đều có thể nhìn ra, cô muốn giấu cũng không giấu nổi”
“Tôi còn biết, người đàn ông là làm cho cô có thai, hắn tên là Giang Ninh, là người của nhà họ Lâm” Đạo Sâm quay sang xung quanh nhìn mọi người, hơi khẽ cúi đầu nói: “Nhà họ Lâm này tôi nghĩ gần đây các vị đều đã từng nghe qua, Thương hội Hoa Minh đột nhiên không có bất cứ tin tức gì, chính là có liên quan đến nhà họ Lâm” Anh ta cảm thán: “Amy, cô không giới thiệu một chút sao?” Đạo Sâm mặt mũi hầm hầm, dường như chỉ chở Amy thừa nhận điều này.
Anh ta lôi ra một tập ảnh, số ảnh này được chụp để làm bằng chứng, bây giờ còn tận mắt chứng kiến biểu hiện có thai của Amy, e rằng đến chính cô cũng không ngờ tới.
“Tôi không hiểu anh đang nói gì nữa?” Amy vuốt vuốt ngực “Chỉ là hôm nay tôi thấy không được khỏe và hơi cảm thấy buồn nôn” Cô ta đứng dậy đảo mắt quanh một lượt rồi cúi đầu nói: “Các vị, tình trạng hôm nay của tôi không được tốt nên không thể tiếp tục tham dự cuộc họp, tôi xin phép về trước” Nói xong, cô ta quay người đi ra.
Đạo Sâm bước nhanh về phía cô, kéo tay giữ cô lại.
“Chờ một chút”
“Cô còn chưa nói, đứa bé này có phải con cháu nhà họ.
Lâm hay không?” Vừa nói anh ta vừa rút trong túi ra mấy tấm ảnh.