Amy vẫn còn đừng đờ ở đó, những lời nói của Giang Ninh vẫn vẩn vơ ở trong đầu, tâm trạng kích động. Cô ta cảm giác mình đã rơi vào một vòng xoáy, một vòng xoáy vô cùng lớn! Chỉ cần bản thân không cẩn thận, trong nháy mắt sẽ bị cắn nuốt lập tức, ngay cả xương cũng không còn. Tiền bạc, địa vị, thân phận và tư chất gì đi chăng nữa thì đứng trước mặt những người có quyền lực thực sự này vốn dĩ chẳng là cái gì cả.
Thật sự mạnh mẽ, chỉ khi bản thân thực sự mạnh mết Loại sức mạnh không gì sánh nổi đó, mới là gốc rễ của một dòng họ, bây giờ có thể cô ta… Không có gì cả.
“Đây là muốn em lựa chọn sao” Môi của Amy giật giật: “Em hiểu rồi, em hiểu rồi” Cô ta hít một hơi thật sâu, khí sắc trên mặt từ từ khôi phục lại. Hôm nay cô ta đã là gia chủ của dòng họ Slanka, cô ta phải đứng lên, phải gánh vác cả gia tộc trên vai. Cô ta phải lựa chọn, mỗi lựa chọn của cô ta đều vô cùng cùng quan trọng!
Nhà họ Lâm? Giang Ninh? Đây chính là lựa chọn của cô ta.
Amy điều chỉnh lại tâm trạng của mình, hồi phục lại tự tin lúc trước.
Cô ta đến phòng đọc sách của Cơ Đức, nhìn tủ sách sắp xếp gọn gàng, trong đầu nhớ lại lời của Cơ Đức đã nói trước đó.
“Thứ kia… Rốt cuộc là thứ gì chứ” Giang Ninh cũng không nói rõ ràng, rõ ràng là muốn tự bản thân tự phát hiện ra, nếu mình không qua được cửa ải này, chỉ sợ Giang Ninh cũng sẽ không thèm để ý, sống chết của một bộ phận của dòng họ Slanka, nhưng đến cuối cùng là thứ gì mà quan trọng như vậy, nguy hiểm như vậy? Cô ta cẩn thận tìm kiếm.
Mà bên kia, Giang Ninh dẫn A Phi về nước. Giang Ninh đã có thể chắc chắn rằng, nếu như anh muốn có thể nói toàn bộ cho Amy, mà lại cho cô ta đi tìm đồ vật liên quan đến Quyền Phổ. Giang Ninh không làm như vậy bởi vì anh đang bố trí một đại cuộc lớn!
Chủ Thượng luôn chỉ dẫn cho Giang Ninh, đi tìm Quyền Phổ, Giang Ninh không muốn bị Chủ Thượng dắt mũi. Cho dù Quyền Phổ đối với anh mà nói rất quan trọng.
Nhưng quan trọng hơn chính là thế lực và người đứng sau Quyền Phổ, rốt cuộc có quan hệ như thế nào.
Lần này Giang Ninh phải mang những thế lực này âm thâm lôi toàn bộ ra ngoài! Đông Hải, đây chính là nhà của Giang Ninh, so với nhà họ Giang ở miền Bắc, thì đây càng giống như nhà họ Ninh. Bởi vì ở đây có vợ và ba mẹ.
A Phi đi theo Giang Ninh đến Đông Hải, trong lòng vô cùng vui mừng, bởi vì giang Ninh hứa với anh ta, cho anh ta rút khỏi miền Bắc không cần phải đối diện với một đám ngày ngày.
†âng bốc mình nữa.
“Đại ca, chức vị gì vậy, anh nói cho em đi, em sốt ruột chết đi được” Dọc đường A Phi đã hỏi ít nhất hơn ba trăm lần, anh ta nghĩ qua rất nhiều, với năng lực của anh ta, bất luận là vị trí phát triển, vị trí hoạt động, hay là bất cứ cái gì đều có thể gánh vác được.
Cho dù cho anh ta làm một bộ phận phụ trách, phó giám đốc cũng không phải không thể. Bộ phận quan hệ, lại có thể không làm được sao?
“Vậy anh phải bàn bạc với chị dâu một chút” Giang Ninh nói: “Em chắc phải hiểu, nhà họ Lâm là do chị dâu em quyết định” A Phi xì mũi coi thường, ai mang không biết vì Giang Ninh mà Lâm Vũ Chân đi làm chứ.
“Vậy em phải làm phó giám đốc với chị dâu!” Với mối quan hệ này, không cho làm một phó giám đốc, vậy thì cũng không phụ mình nhiều năm gọi đại ca như vậy chứ?
Biệt thự nhà họ Lâm, Giang Ninh mỗi lần về Đông Hải là lập tức về nhà trước.
Trong tay xách theo quà, một phần cho Tô Mai, một phần cho Lâm Văn, còn có một phần cho Lâm Vũ Chân.
Mỗi lần anh đi ra ngoài trở về đều mang quà về cho mọi người, không phải cái gì quý giá lắm, cho dù là một ít đặc sản địa phương, thậm chí là trái cây cũng đủ cả nhà Tô Mai vui vẻ.
Làm người quan trọng nhất là vui vẻ, còn có tiền hay không cũng không quan trọng.
Dù sao cho đến tận bây giờ thì Giang Ninh cũng không phải một người thiếu tiền.