Về phần nhà họ Tiết, đừng nói là gia chủ của nhà họ Bàng, kể cả là Bàng Bác, cũng nhìn không thuận mắt.
Lần này dùng kế sách gậy ông đập lưng, không phải là do nhà họ Tiết đang mượn dùng hay sao?
Chỉ sợ bọn họ còn tưởng răng là nhà họ Bàng đang bị bọn họ lợi dụng.
“Hừ, một đám ngu xuẩn” Về phần nhà họ Giang… Nếu là không có biến cố gì, Giang Ninh như này, nhà họ Bàng cũng sẽ không tùy tiện đắc tội.
Dù sao, nhà họ Giang là một trong số bốn gia tộc hào môn lớn nhất mà họ không nắm chắc, thậm chí có thể nói là gia tộc lớn có thực lực yếu nhất, nhà họ Bàng căn bản cũng không quan tâm.
Nhưng từ khi mà có Giang Ninh, vậy chuyện này coi như hoàn toàn khác nhau.
Bàng Bác tâm tư trầm ổn, không buồn cũng không vui, trên mặt không có cảm xúc biến hóa gì.
Dù là bị Giang Ninh đánh một bàn tay, giờ phút này, anh ta cũng không có lộ ra nhiều cảm xúc phẫn nộ.
Loại người đem cảm xúc giấu ở trong lòng như thế này là đáng sợ nhất.
Trong hội trường càng ngày càng có nhiều người thành ra ở bên trong dần dần trở nên ồn ào.
Bàng Bác đi tới cửa, tiếp đãi từng người một, mang đến cho người khác một loại cảm giác hiền hoà.
Những gia chủ của nhiều danh gia vọng tộc dù có số tuổi lớn hơn Bàng Bác rất nhiều, dù đức cao vọng trọng bao nhiêu… Tất cả đều chủ động bước lên trước tiên, hai tay bắt lấy tay của Bàng Bác, mặt mũi tràn đầy cung kính.