“Giết..”
Trên người anh Cẩu phát ra một sát khí kh ủng bố lại giống như một con thú hoang lập tức nhào qua.
“Bịch!”
Anh Cẩu hoàn toàn không do dự, đấm mạnh vào ngực.
một người trong đó.
Tiếng xương ngực gãy vang lên cái rắ!
c “AI”
Người kia kêu lên thảm thiết và lộ ra vẻ mặt dữ tợn, muốn lấy mạng đổi mạng với anh Cẩu. Gã giơ chân đá qua nhưng không ngờ đột nhiên có hai bóng người trực tiếp ngăn cản ở trước mặt anh Cẩu, cứng rắn nhận lấy một đá này.
“Anh Cẩu, giết!”
Khóe miệng của hai người tràn ra máu, gương mặt đỏ lên nhưng vẫn chặt ôm lấy chân của người nhà họ Tống.
kia, không để cho gã có bất kỳ cơ hội nào thoát ra được.
PVCO Anh Cẩu bước nhanh về phía trước, khuỷu tay đập mạnh lên xương mặt của người kia.
Bịch!
Theo tiếng động, gã liền ngã xuống đất.
Một người!
Anh Cẩu không dừng lại, tiếp tục xông về phía người tiếp theo. Mà những người khác lại vây quanh bên cạnh anh †a, chặn lại tất cả đòn tấn công cho anh ta, làm lá chắn cứng rắn nhất cho anh Cẩu!
Mà anh Cẩu chỉ cần mạnh mẽ ra quyền!
Giết!
Bọn họ liên tục giế t chết hai người, lập tức đánh cho khí thế của người nhà họ Tống không còn gì nữa.
Bọn họ còn tưởng là muốn giết người nhà họ Cao căn bản dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần giải quyết xong Cao Bân, những người còn lại căn bản sẽ không chịu nổi một đòn, nhưng bọn họ làm sao ngờ được ở đây còn có một đám người điên…
Một đám người điên không muốn sống nữa!
“Rầm!”
“Bịch!”
“Âm”
Anh Cẩu biến hóa kỹ xảo của chiến đấu theo đội hình làm cho một đám người trở thành một chỉnh thể, làm thanh mâu sắc bén sát phạt kinh trời, làm tấm lá chắn dũng mãnh chống lại tất cả.
Mấy người nhà họ Tống bị ngăn chặn, nhất thời khó có thể chống đỡ.
Mà bên kia, Tân Khang Sâm vô cùng uất ức.
Ông ta hoàn toàn không dám tới gần Cao Bân, Cao Bân trước mắt cũng là người điên!
ết! Giết! Giết!”
Cao Bân tức giận gào thét, không quan tâm tới bất cứ điều gì, cơ bắp lộ ra trên hai cánh tay phát ra sức lực như muốn nổ tung.
Hai tay nắm thật chặt gậy sắt với khí thế quét sạch ngàn quân làm cho Tân Khang Sâm căn bản không tìm được cơ hội tới gần.
Không có cách nào đánh gần người thì ông ta cũng không làm gì được Cao Bân.
Nhưng một khi bị Cao Bân đập trúng, ông ta không chết cũng sẽ tàn phết “Gi ết chết bọn chúng! Nhanh gi ết chết bọn chúng!”
Tần Khang Sâm chỉ có thể hô to. Tình hình hiện nay làm cho ông ta quá bất ngờ, Cao Bân này còn khó đối phó hơn cả tưởng tượng.
Trong kế hoạch ban đầu của ông ta là lúc đầu lại bao.
vây tấn công Cao Bân, cho dù chết một hai người cũng nhất định phải giải quyết được Cao Bân. Chỉ cần giết Cao Bân xong thì không còn bất kỳ áp lực nào nữa.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
“Bịch!”
Một tiếng động lớn vang lên, người cuối cùng của nhà họ Tống bay ngang ra ngoài và đập mạnh xuống đất.
Còn không chờ anh ta kịp phản ứng, mười mấy người của anh Cẩu lại cùng lao tới nhanh như hổ đói vồ mồi.
“A.”
Có tiếng kêu thảm thiết như xé tim xé phổi vang lên nhưng rất nhanh đã không còn nữa.
Tân Khang Sâm chỉ cảm thấy trong ngực mình nghẹn một búng máu gần như muốn phun ra ngoài.
Quá đáng sợi Nhà họ Cao này lại giống như một miệng to bằng chậu máu, bọn họ tự nhiên xông vào.
Trừ mình ra, tất cả người của nhà họ Tống đều chết rồi sao?
Ông ta vội vàng I ¡ vài bước, quay đầu nhìn sang bên cạnh, thấy sắc mặt đám người anh Cẩu đều lạnh lùng nghiêm nghị, trên người còn có vết máu.
Có người gãy tay, có người gãy chân, còn có người trên y máu, ngay cả mắt cũng chỉ còn một bên có thể mỡ.
Nhưng lúc này tất cả bọn họ đang nhìn mình chằm chằm!
Một hơi lạnh lập tức từ dưới lòng bàn chân dâng lên!
Hầu kết của Tân Khang Sâm hoạt động, đầy vẻ căng thẳng.
Ông ta cảm giác mình giống như rơi vào trong vòng vây.
của một đám thú hoang!
Sao lại biến thành như vậy chứ?
Mười mấy người này rõ ràng có thực lực không mạnh, làm sao có thể như vậy được!