“Thế cục nơi này căng thẳng, nhưng các cậu có thể duy trì gió êm sóng lặng.
Nếu có người đến gây chuyện cũng tốt, có thể giết gà dọa khỉ, tăng lên uy thế của quân nhà họ Lệ.”
Giang Ninh nói: “Tôi sẽ để mấy người bọn họ lại với cậu.” Anh chỉ vào mấy người anh Cẩu.
LTH vô cùng kích động.
Không chỉ có tay súng bắn tỉa thần cấp đang náu mình kia, còn có bọn anh Cẩu họ ở đây, vậy anh ta còn phải lo sợ gì nữa?
“Vậy ngài Giang, ngài…”
“Tôi phải đi làm chuyện của mình.”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Bên này chuẩn bị cho công cuộc khai phá, có thể Lâm thị bắt đầu ra tay rồi.”
Chuyện kinh doanh thì phải dùng thủ đoạn kinh doanh. Ở trong cái vòng luẩn quẩn nào, hay quy tắc kéo người nào vào vòng luẩn quẩn, đều là nguyên tắc của Giang Ninh.
Lại càng không cần nói, người phụ trách chỉ đạo chung chính là Lâm Vũ Chân, lại càng như thế.
Bên này đã có LTH giải quyết, khai thác khoáng sản và gia công thô, thậm chí cần vận chuyển về lại biển Đông, thì cũng đều không có vấn đề gì.
Để an toàn, đám người anh Cẩu ở lại, hơn nữa còn có sát thủ âm thầm, lại thêm ba nghìn người bảo vệ gia viên này nữa. Những lính đánh thuê có thể tử chiến này đã đủ hình thành một vòng bảo vệ.
Trong gió lốc vẫn giữ được bình tĩnh, đây căn bản là chuyện những người khác không dám nghĩ đến.
Mà việc hiện tại Giang Ninh phải làm, chính là thúc đẩy Lâm thị tiến vào thế giới thứ bal Anh không ở lại lâu thêm, thậm chí không để lại mệnh lệnh hay sắp xếp gì, †oàn quyền giao cho LTH xử lý, rồi trực tiếp im lặng rời khỏi chiến trường Trung Đông.
Dù gió lốc nơi này có điên cuồng đến đâu đi nữa, lúc này phía quân nhà họ Lệ đã không cần anh trấn giữ nữa.
Nếu nơi này còn xảy ra vấn đề nữa, vậy là do mắt anh đã bị mù, nhìn nhầm người.
Giang Ninh trở lại Đông Hải, Lâm Vũ Chân cũng không ở nhà.
Trong khoảng thời gian này, Giang Ninh không có ở nhà, Lâm Vũ Chân cảm thấy có về nhà cũng như không, chẳng khác nhau gì mấy, dù sao cũng là công việc, ở nhà cũng vậy thôi.
Nghiên cứu khoa học kỹ thuật con chíp đang tiến hành trong khí thế hừng hực.
Tiến sĩ Rollin và cộng sự tích lũy nhiều năm kinh nghiệm, phát huy được tác dụng rất lớn.
Dựa theo kế hoạch của bọn họ, bước đầu là tiến hành phỏng chế, xác nhận ý tưởng thiết kế rõ ràng, trải qua thí nghiệm được cũng thu được đủ các số liệu, rồi lại tiến hành tự nghiên cứu một lần nữa, cần phải thành công trong một lần.
Lâm Vũ Chân rất hiểu, rằng hiện tại có vô số người đều đăm đăm vào Lâm thị, nhất là cái tên thành Hàng Thiên ở hải ngoại kia.
Lâm thị hiện tại đại diện cho chủ lực tự chủ nghiên cứu con chip của nước Vạn Hoa, dù là sở nghiên cứu của bọn họ cũng chỉ vừa mới thành lập.
Nếu thất bại, vậy đó là đả kích rất lớn với ngành sản xập con chip trong nước!
Càng sẽ khiến những kẻ ở nước ngoài kia cười nhà.