Đó là bởi vì phân nộ, vì không cam lòng, nhưng không thể không cúi đầu!
Lý Thành Phong có thể diễn được loại cảm xúc này một cách nhịp nhàng ăn khớp như vậy. Nếu ông ta muốn đi vào giới showbiz, chắc chắn ông ta có thể thoải mái lấy được mười mấy giải ảnh đế to lớn!
Giang Ninh nhìn tất cả những thứ này trong mắt, song anh cũng không để trong lòng chút nào.
Anh đã thấy nhiều quá rồi!
Chinh chiến sa trường bao nhiêu năm nay, người nào chết ở dưới tay Giang Ninh cũng trông như thế này. Họ có được hành động của siêu cường, giỏi ngụy trang chính bản thân.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không biết, trước nay Giang Ninh chưa từng tin tưởng bọn họ, dù bọn họ có biểu diễn chân thật hơn tới mức nào nữa.
Giang Ninh nhìn vẻ mặt đau khổ của Lý Thành Phong, gật gật đầu: “Tôi đã nhìn thấy thành ý của gia chủ nhà họ Lý rồi!”
“Người nên gánh lấy trách nhiệm thì phải gánh hết trách nhiệm, vậy tôi sẽ bỏ qua tất cả chuyện cũ.”
Nói xong, Giang Ninh cất bước đi vào trong sảnh lớn.
Khóe mắt Lý Thành Phong chợt lóe lên sự lạnh lẽo.
Ông ta nhìn theo Giang Ninh đi vào trong sảnh lớn, trong lòng lập tức bắt đầu cười đo. Đến đi!
Quả nhiên là Giang Ninh nghĩ ông ta chịu thua rồi, cho là ông ta kiện kị thân phận chiến thần và khả năng của nói Thậm chí nó còn không biết đây là “Hồng Môn yến”. Chỉ cần bước vào sảnh lớn kia rồi, hôm nay nó cũng đừng hòng sống sót nữa!
Lý Thành Phong khôi phục lại biểu cảm, lập tức đi theo vào.
“Ngài Giang, mời ngồi.”
Ông ta mời Giang Ninh ngồi xuống, những người đứng xung quanh đều là các thành viên chủ chốt của nhà họ Lý.
Trừ Giang Ninh và Lý Thành Phong ra, những người còn lại đầu không có tư cách được ngồi.
Trên khuôn mặt những người này toàn là phân nộ, là không cam lòng. Họ không giấu diếm một chút nào.
Những thứ này đều là do Lý Thành Phong diễn đạt quá, khiến cho bọn họ cũng bị lừa.
Bây giờ trừ ông ta ra, không có ai khác biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!
Đưa Lý Thành Tế lên đây!
Lý Thành Phong la to một tiếng.
Ông ta vừa dứt lời, bên ngoài có mấy người dẫn Lý Thành Tế vào trong.
Trên mặt ông ta toàn là vết thương, hai tay thì đang được buộc chặt bằng dây thừng!
“Quỳ xuống!”
Lý Thành Phong rống to, hai cao thủ lập tức đá một cái vài sau gối Lý Thành Tế. Lý Thành Tế không kìm mình được, quỳ ‘phịch” một cái xuống trước mặt Giang Ninh.
Cảnh tượng này lại khiến những người khác của nhà họ Lý nhìn mà hai mắt nứt ra, năm chặt nắm tay, hận không thể lập tức xông lên, bao vây gi ết chết Giang Ninh!
Nhưng mặt Giang Ninh không thay đổi một chút nào, hệt như người đang quỳ gối trước mặt mình chỉ là một con chó mà thôi.
“Lý Thành Tế, mày có biết tội chưa?”
Lý Thành Phong trỏ vào mặt Lý Thành Tế, lớn tiếng quát: ‘Mày mạo phạm ngài Giang hết lần này đến lần khác, tội ác tày trời, không thể tha thứ!”