“Anh hai bình an trở về, đó đương nhiên là chuyện tốt, em vui vẻ còn không kịp!”
Biểu cảm của Phương Đông thay đổi rất nhanh, lập tức đổi thành một bộ mặt tươi cười.
“Nhà họ Phương có chị cả và anh hai, tất nhiên sẽ phát triển ngày càng tốt trong tương lai, em có thể giúp đỡ một tay là đã đủ vừa lòng rồi”
Phương Hạ nhẹ gật đầu, tỏ vẻ rất hài lòng.
Ánh mắt ấy lại khiến cho Phương Đông cảm thấy khó chịu ở trong lòng.
Giống như địa vị của anh ta với Phương Hạ có sự chênh lệch rất lớn!
“Ba, tờ quyền phổ này chỉ là mới bắt đầu, con nhất định sẽ vì nhà họ Phương đoạt được thêm… quyền phổ.”
Phương Hạ nói một cách chân thành: “Đây là trách nhiệm của con, coi như là trả công cho cái mạng này của con, chỉ cần nhà họ Phương có thể ngày càng lớn mạnh thì đều đáng giá: Phương Uy gật đầu, cười lớn vỗ bả vai của Phương Hạ.
“Ba không nhìn lầm con, ha ha ha ha!”
“Nhà họ Phương này có các con, đó là chuyện may mắn của nhà họ Phương, ba không tin người khác, nhưng tin tưởng con ruột của ba, ba tin tưởng các con chắc chắn có thể khiến cho nhà họ Phương ngày càng lớn mạnh!”
“Vâng!”
Phương Hạ và Phương Đông đồng thanh hô.
Phương Uy cầm theo quyền phổ rời đi.
Ông ta muốn tranh thủ thời gian đi tìm hiểu xem tờ quyền phổ này có cái gì đặc biệt.
Nhất là hoa văn ở phía sau, đây là bí mật lớn nhất!
Trong phòng khách, Phương Hạ kéo cái ghế dựa ngồi xuống, rót cho bản thân một ly trà.
Anh ta quay đầu nhìn Phương Đông.
“Khoảng thời gian anh không có ở đây, chắc cậu lo lắng cho anh lắm?”
“Đương nhiên.”
Phương Đông nói: “Anh là anh hai của em, đương nhiên em sẽ quan tâm cho anh, giống như ba lo lắng cho anh vậy”
“Nhưng bởi vì anh mà Giang Ninh tới trước cửa diễu võ dương oai, danh dự của gia đình ta bị anh ta dẫm trên mặt đất”
Phương Uy không có ở đây, Phương Đông nói chuyện to gan hơn nhiều.
Anh ta từ trước đến nay đều như vậy, cho dù nói chuyện với Phương Hạ, người thông minh đều có thể nhìn ra, Phương Uy cố ý để cho Phương Hạ tiếp nhận vị trí gia chủ tương lai, anh ta không vừa lòng chút nào.
Chỉ cần một ngày chưa chính thức khẳng định thì anh ta vẫn còn cơ hội!
“Thật không, lúc Giang Ninh đến nhà họ Phương, cậu đang ở đâu? Cậu làm gì?
Phương Hạ híp mắt: “Cậu đánh nhau sao? Cậu ngăn cản anh ta sao, hay là cậu trốn đi, đánh rắm cũng không dám thả một cái!”
“Anh…”