Gồm cả những người bên cạnh anh!
Thật sự là quá độc ác!
“Muốn giết luôn không?”
Anh Cẩu hỏi.
Bảo Mạc Nhĩ dám ra tay với Lâm Vũ Chân, thì đã định sẵn buộc phải chết, điều cần phải suy nghĩ duy nhất chính là khiến anh ta chết theo kiểu nào mà thôi.
“Anh ta vẫn còn một chút tác dụng.” Giang Ninh hé mắt: “Đừng lãng phí phần giá trị cuối cùng này của anh ta” Nói xong, Giang Ninh không nói thêm gì nữa nữa, chỉ để anh Cẩu đưa người đi, Giang Ninh thì quay về nhà họ Giang.
Chuyện liên quan đến môn phái ẩn danh, liên quan về chủ thượng anh vẫn còn quá nhiều chuyện vẫn chưa biết. Từ mười lăm năm trước, một kẻ hung ác tàn nhãn đã tồn tại đi theo con đường giang hồ của bọn họ cả một đời, thậm chí có thể còn là nhân vật có tuổi tác lớn hơn bọn họ nữa.
Kéo dài suốt mười lăm năm này, người kia vẫn một lòng tìm kiếm quyền thuật cực đạo, rốt cuộc quyển sách quyền thuật này có bí mật gì, có lẽ Giang Đạo Nhiên sẽ biết một chút về chuyện này.
Giang Ninh không khách sáo với ông, trực tiếp tìm Giang Đạo Nhiên để hỏi cho ra lẽ.
Giang Đạo Nhiên biết sớm muộn gì Giang Ninh cũng sẽ hỏi mình, ông không nói gì mà dẫn anh đến thư phòng chỉ vào bức tranh chữ treo trên tường nói: “Nhà họ Giang ta là nhà làm quan về y dược, đời đời đều theo tín ngưỡng trị bệnh cứu người, nhưng trước thế hệ thứ ba, nhà họ Giang đột nhiên vùng dậy, chính là bởi vì tổ tiên nhận được bức tranh này”
“Ban đầu trang giấy trong quyển sách về quyền thuật trên người con được phát hiện ra từ lớp thứ hai bên trong bức tranh này.” Giang Đạo Nhiên nói: “Quyền thuật cực đạo là ai chế luyện ra, và được chế luyện ra từ khi nào, nó có chứa bí mật gì, ba hoàn toàn không biết.”
“Nhưng có một chuyện, ba có thể xác định” Giang Ninh quay đầu nhìn ông ấy.
“Quyền thuật cực đạo này, đến từ giới giang hồ!”
Trong giới giang hồ, đó là một vòng tròn gió tanh mưa máu!
Có thể nói là vòng tròn tàn nhãn nhất!
Đương nhiên Giang Ninh biết điều đó, mặc dù hiện tại giới giang hồ đã xuống dốc rồi, nhưng từ trước đến nay chưa từng có người nào dám xem thường giới này!
Bởi vì chỉ cần những người đi ra từ giới này, dù cho chỉ là một người thì cũng đều là cao thủ bậc thầy có thể điều khiển tình thế.
Nhớ ngày đó, những cao thủ bậc thầy đã có thể đè ép những người đó không thể ngóc đầu lên được ở Thiên Hải chỉ bằng một tàn kiếm!
Thậm chí những tàn kiếm lâu năm vẫn điên cuồng tiến đến khiến phía Bắc nổi lên một trận phong ba bão táp.
Đây chính là cao thủ!
Trong giới giang hồ, cao thủ là thứ đáng sợ.
Lại càng chẳng cần phải nói đến những cao thủ ngầm trong giới thì mỗi người lại càng nổi tiếng hơn nữa, có thể nói dường như trong giới giang hồ những nhóm người đó có thực lực mạnh nhất.
Đặc biệt là chủ thượng môn phái ngầm.
Giang Ninh nhíu mày.