Thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ không chỉ cười nhạo Lâm thị không tự lượng sức, mà còn cảm thấy ngạc nhiên trước hành động của tập đoàn Linh Long, bọn họ đang dùng dao mổ trâu đế giết gà đấy!
Cùng lúc đó, không quan tâm bến ngoài đang đồn đãi điều gì, tập đoàn Lính Long vẫn kiên trì với quyết định của mình, dùng nẵng lượng của cả tập đoàn để phong sát Lâm thị!
Ngăn chặn kế hoạch tiến lên miền Bắc của họ!
Điều này giống như một trận gió bão làm chấn động toàn bộ giới kinh doanh.
Làm cho điểm quan tâm của không ít người lập tức từ trong giới xã hội đen Đông Hải chuyển tới tranh đấu ngoài giới xã hội đen.
Dưới sóng ngầm chuyển động, có không ít người bắt đầu âm thầm có động tác.
Trong rừng trúc âm u tĩnh lặng ở vùng ngoại thành tại phương bắc.
Ở quán trà tại một sân nhỏ tĩnh mịch, trong mành cuộn hình như đã được thay một loại lá trà khác, mùi thơm cũng khác.
“Chủ thượng, chúng ta đã mất liên lạc với hai người bọn họ, sợ rằng bọn họ đã chết rồi”
“Có thể có tin tức đưa về không?”
“Không, không có tin tức gì cả. Có lẽ là không kịp, có lẽ…
không thăm dò ra được gì”
“Hừ, ngu xuẩn!”
Giọng nói của người sau tấm mành chợt lạnh xuống.
“Lấy chuyện giết Long Linh Nhi của nhà họ Long để thử thăm dò, điều này rốt cuộc ngu ngốc tới mức nào chứ!
Bây giờ còn không phải là lúc làm gia tộc hào môn cảnh giác!”
Người quỳ ở bên ngoài không dám hắng giọng lấy một tiếng.
Chủ thượng nói bọn họ có thể dùng mọi cách, từ trước.
đến nay bọn họ cũng chỉ nghe theo mệnh lệnh, đồng thời chỉ cần kết quả mà không quan tâm dùng thủ đoạn gì, dùng cách gì.
Rất rõ ràng, ám sát Long Linh Nhi không ở trong phạm vi suy nghĩ của chủ thượng. Cho dù hai người kia không chết ở bên ngoài, trở về cũng chắc chắn sẽ chết không cần nghi ngờ!
“Tôi theo con đường khác đã nhận được tin tức, người Đông Hải kia không phải đến từ phương bác, càng không phải là người kia”
Chủ thượng nói: “Nếu vậy thì tạm thời không cần để ý, trọng điểm của các người là theo dõi các gia tộc lớn ở phương bắc cho tôi, đặc biệt là mấy gia tộc hào môn này!”
Ông ta vừa nhận được tin tức, bây giờ vị chiến thần kia đang ở nước ngoài, còn xảy ra xung đột ác liệt với vị vua của tổ chức sát thủ kia, đánh tới trời đất mù mịt!
Các thế lực lớn trên thế nào cũng nhận được tin tức, còn có người đã từng chứng thực!
Kể từ đó, lại có thể xác định người ở Đông Hải không phải là người kia, về phần có thể còn có liên quan tới gia tộc hào môn phương ào đó hay không, vậy chỉ có thể tìm cơ hội thăm dò tiếp thôi.
Bất luận nói thế nào đi nữa, xem như có thể tạm thời loại bỏ suy đoán này.
Người quỳ ở bên ngoài tấm rèm cuộn đang chờ mệnh lệnh của chủ thượng.
“Chỉ đợi thời cơ chín muồi thì lập tức ra tay!”
“Vâng!”
Bóng người rời đi, mùi trà thơm càng lúc càng nồng.
Dần dần, phía xa vọng đến từng tiếng côn trùng rả rích, tiếng chim hót vang, nơi đây hình như lập tức biến thành Thế Ngoại Đào Nguyên.
“Nếu không phải là người phương bác, cũng không phải là người kia, vậy cậu ta là ai chứ?”
“Cho dù cậu là ai, nhưng tuyệt đối đừng cản đường của tôi, bằng không…”
Trong nháy mắt, tiếng chim hót và tiếng côn trùng kêu vang chợt dừng lại!
Một sát khí cực kỳ lạnh lẽo lập tức cuốn ra kháp cả sân, làm cho những con sâu, con chim cũng sợ đến mức run lẩy bẩy, không dám lại phát ra một âm thanh nào nữa.
Giang Ninh dẫn theo đám người anh Cẩu, hộ tống tro cốt của Thập Bát về nhà.
Hắn cầm điện thoại trong tay, trong điện thoại vọng ra giọng nói của A Phi.
“Đại ca, đã thi hành theo mệnh lệnh của anh, vị ở tổ chức sát thủ kia ra tay, nhưng anh ta nói anh vẫn phải trả lại ân tình này”