Mặc dù thời gian đã qua được mấy năm rồi, nhưng trong lòng anh ta vẫn còn kích sợ như trước, làm việc gì cũng trở nên rất cẩn thận. Dù anh ta có không kiếm được tiền, thì cũng phải cam đoan bản thân không đúng sai người, vậy mới có thể tiếp tục sống sót.
“Chỉ có bấy nhiêu tư liệu thôi ạ.”
Thủ hạ còn nói rất thành thật: “Cha con nhà họ Lệ này từng là gia tộc ở hải ngoại Las Vegas, trong tay có thương hội Hoa Minh, cái ăn cũng bị cướp mất.
Tất nhiên là họ không thể so với chúng ta, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên họ bị ngã ngựa, rời khỏi Las Vegas đến Trung Đông này. Bây giờ xem ra, hẳn là sau lưng bọn họ có chút thế lực, nhưng tôi có thể xác định, họ không thuộc loại thế giới thứ ba.
Chuyện này tôi đã tìm người cho xác nhận qua rồi.”
Sau lưng Thánh Kiếm bọn họ còn có một kim chủ lớn trong thế giới thứ ba chống đỡ. Nếu không, làm sao bọn họ có thể đi đến được vị trí của ngày hôm nay?
“Có điều tra ra kim chủ đứng sau lưng bọn họ là ai không?” Jesma tiếp tục hỏi.
Anh ta phải cẩn thận, thật cẩn thận, không thể để xảy ra sự cố.
“Tìm được rồi, là một tập đoàn trong nước của Vạn Hoa, tên là Lâm thị.”
“Lâm thị?”
dJesma khẽ nhíu mày, gật gật đầu, nhẹ nhàng nói thầm: “May quá, không phải họ Giang.”
Nếu là họ Giang, thì dù một triệu kia có bày ra trước mặt anh ta, anh ta cũng không đụng đến!
Anh ta nghe nói sau khi người đàn ông kia rời khỏi chiến trường, thì bây giờ bặt vô âm tính. Một sự tồn tại khủng khiếp, bá đạo lại càn quét như thế, nếu anh ta mở công ty, vậy sao không lấy chính họ của mình làm tên?
Jesma thật sự không tin.
Không phải Giang thị, vậy không có gì phải lo lắng cả.
“Bộp!”
Anh ta quăng tư liệu lên bàn, vẻ mặt tối đi: “Có vẻ như sự thành lập của quân nhà họ Lệ này chưa từng xin chỉ thị của †ổ chức lính đánh thuê thứ ba trong ba †ổ chức lớn nhất chúng ta, vậy tôi sẽ không thừa nhận!”
Thủ hạ lập tức hiểu ý.
Không có được sự thừa nhận của Jesma, vậy không cần phải tồn tại nữa.
“Ở phiến khu Tây Nam tổng cộng có sáu đội lính đánh thuê. Tổ lính đánh thuê Tử Nguyệt đã bị giết, bây giờ năm tổ còn lại có ý muốn vây đánh quân nhà họ Lệ, chỉ là bọn họ đều còn kiêng kị, vấn chưa dám động thủ.” Thủ hạ nói.
“Bọn họ, thiếu sức mạnh.”
“Sức mạnh đó, tôi cho!” Jesma trực tiếp vung bàn tay to lên: ‘Bảo bọn họ ra tay đi, diệt hết quân nhà họ Lệ. Trừ địa bàn đó ra, bọn họ có thể hưởng hết những chốn còn lại!”
Có thể không tự mình ra tay vậy tốt quá, vì sao anh ta phải lãng phí sức lực?
Nói xong, anh ta nhanh chóng rời đi.