Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện của công ty cần Lâm Vũ Chân đứng ra giải quyết, cô có thể làm được cho nên Giang Ninh sẽ không nhúng tay vào.

Nếu như cô không thể giải quyết được thì anh sẽ giúp đỡ cô giải quyết.

“Em càng ngày càng ra dáng hơn rồi đấy” Giang Ninh cười cười, căn bản anh còn chẳng coi đây là một phiền toái, Slanka là cái gì đi nữa thì anh cũng chẳng thèm để ý, cho dù đó là một thương hiệu nổi tiếng ở châu Âu thì có sao chứ?

Anh cũng muốn rằng thông qua đối thủ lần này có thể giúp Lâm Vũ Chân trưởng thành hơn.

Ít nhất, hiện tại xem ra Lâm Vũ Chân rất có dáng vẻ chủ của một tập đoàn lớn.

“Có thật không?”

Khi làm việc, Lâm Vũ Chân là một người hoạt bát, mạnh mẽ và kiên định, thế nhưng ở trước mặt Giang Ninh thì cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi.

Bị Giang Ninh trêu chọc 2 câu khiến mặt của cô đỏ lên.

Nghe thấy Giang Ninh khen mình, Lâm Vũ Chân khẽ cắn môi: “Không phải chứ.”

“Ừm, váy hoa của em đẹp lắm” Lúc này, Lâm Vũ Chân mới phản ứng lại, cô vẫn còn chưa thay quần áo, đôi mắt xinh đẹp trừng Giang Ninh một cái, lập tức kéo Giang Ninh theo, rời khỏi công ty.

Trở về nhà, Tô Mai đã nấu một bàn thức ăn ngon. Lúc này Lâm Vũ Chân mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Bọn họ đến được một lúc, Tô Mai nhìn chằm chằm Lâm Vũ Chân, bà cảm thấy con gái của bà có chút gì đó khang khác.

Ánh mắt của bà thỉnh thoảng đảo qua bụng của Lâm Vũ Chân khiến cho khuôn mặt của Lâm Vũ Chân nhất thời đỏ lên.

“Mẹ, mẹ suy nghĩ linh tinh gì đấy”

“À, không có gì, không có gì đâu” Tô Mai cười cười, bà liên tục xua tay: “Mẹ thấy gần đây trong con có vẻ béo lên, con có em bé rồi sao?”

Mặt của Lâm Vũ Chân lại càng đỏ hơn.

“Làm gì có ạ, làm gì dễ có như vậy đâu mẹ”

“Thật không” Giọng điệu của Tô Mai nghe có vẻ có chút thất vọng, bà lập tức quay đầu nhìn sang Giang Ninh: “Giang Ninh, vậy con cố gắng lên nhé” Giang Ninh đang uống nước, thiếu chút nữa thì anh phun ra.

Lâm Vũ Chân không béo lên thì anh cố gắng như thế nào được?

Giang Ninh còn chưa kịp nói thì Tô Mai đã đi vào phòng bếp, miệng của bà vẫn còn lẩm bẩm: “Con cần phải điều dưỡng cơ thể thật tốt, cần thời gian chuẩn bị cũng là chuyện đương nhiên…”

“Chúng ta tới công ty!”

Cô không thể ở nhà được nữa.

Rốt cuộc đây nhà của cô hay là nhà của Giang Ninh vậy.

Dù sao cũng là mẹ đẻ của mình, cho nên bà cũng mong cô sinh một đứa con.

Đó là cháu ngoại mà chứ đâu phải cháu trai đâu.

Giang Ninh cười vui vẻ.

Biết được Lâm Vũ Chân vẫn chưa buông chuyện công việc xuống được cho nên muốn cô nghỉ ngơi cũng khó.

Hai người trở về công ty, mấy người phụ trách cũng đã thảo luận đưa ra được phương án, bọn họ ra ngoài đưa ngay phương án cho Lâm Vũ Chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK