“Chờ tới khi giành được tất cả quyền phổ, chúng ta lại tiếp tục phân quyền lên tiếng, không còn gì nghi ngờ nữa đây là cách tốt nhất”
Trưởng lão nhà họ An cũng lên tiếng, tỏ ý tán đồng.
Bây giờ quan trọng nhất là giành được quyền phổ, còn về chuyện phá giải bí mật đằng sau quyền phổ, phân chia quyền lợi như thế này, đến lúc đó lại nói tiếp.
“Gia chủ Phương, cho dù nói thế nào đi nữa thì quyển sách võ thuật này, người ngoài không có tư cách dùng, nó thuộc về tám Dòng họ lánh đời nên chỉ chúng ta mới có thể phá giải bí mật đằng sau nó.”
Tư Mã Hằng nói: “Bảy gia tộc chúng tôi muốn liên thủ với nhà họ Phương, tình nguyện nghe theo lệnh của gia chủ Phương, bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải!”
Lời của Tư Mã Hằng khiến Phương Uy có một loại ảo giác.
Tám gia tộc lớn, ai có thể dễ dàng cúi đầu? Ai có thể dễ dàng nghe lệnh của người khác chứ?
Nhưng hiện giờ, Tư Mã Hằng chỉ là một vãn bối nhỏ bé, không ngờ lại có thể đại diện bảy gia tộc khác, hơn nữa, còn muốn để nhà họ Phương cầm đầu, cùng nhau liên thủ, bao vây và tấn công vùng cấm Đông Hải.
Nghe thế nào cũng thấy không thể tin nổi.
Nhưng trưởng lão của những gia tộc khác cũng sôi nổi gật đầu, rõ ràng là thừa nhận những lời Tư Mã Hằng nói.
Phương Uy khẽ nheo mắt lại, cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ.
Nhưng lời của Tư Mã Hằng lại rất có đạo lý.
Tám Dòng họ lánh đời, lúc trước chọn ẩn mình trên núi Chung Nam chính là vì chờ đợi quyền phổ xuất hiện.
Sự tồn tại của bọn họ chính là vì quyền sách võ thuật đó, vì phá giải bí mật đằng sau quyền phổ mà, vì theo đuổi những thứ có giá trị cao hơn.
Cho dù có thu thập được chính tờ quyền phổ, cũng cần phải có tám gia tộc cùng nghiên cứu, tìm ra được thứ truyền lại mới có thể khám phá ra bí mật của quyền phổ, trước mắt, hợp tác đúng là lựa chọn tốt nhất.
“Để nhà họ Phương chúng tôi dẫn đầu, bảy gia tộc các người sẽ nghe lệnh tôi sao?”
Phương Uy hừ một tiếng, vẫn cảm thấy có chút không thể tin nổi: “Các người cũng biết điều này có ý nghĩa gì chứ?”
“Nhà họ Phương có một tờ quyền phổ, đương nhiên sẽ có quyền lên tiếng”
Tư Mã Hằng nói: “Điểm này, bảy gia tộc chúng tôi đều hiểu “Mục đích của mọi người đã rõ ràng, đều là vì bí mật đằng sau quyển sách võ thuật, cho nên gia chủ Phương không cần lo lắng quá nhiều”
Lời của anh ta nói là thật.
Trong lòng Phương Uy hiểu rõ, có thể dành được càng nhiều quyền lên tiếng, đó chính là thứ ông ta muốn.
Tám gia tộc này đều là vì quyền phổ, cho dù mỗi nhà có một tờ, tờ còn lại kia, nhà nào có được thì sẽ có quyền lên tiếng, mà muốn phá vỡ bí mật đằng sau quyền phổ thì không thể thiếu ai được.
Phương Uy không nói gì, nhíu mày, im lặng một lúc lâu.
Ông ta cứ luôn cảm thấy chuyện này quá đột ngột, nhưng tất cả đều là những thứ ông ta muốn, thậm chí có thể nói, đó là cách tốt nhất bây giờ.
“Được!”
Phương Uy ngẩng đầu nói: “Nếu mọi người đã tôn nhà họ.