Hắn là phải tốn phí rất nhiều công sức mới có thể đến được bước này.
Xem ra, hai ba con nhà họ Lệ thật sự không dám khiến anh thất vọng.
“Phân đội một, phân đội hai, phân đội ba đi dọn dẹp khu vực này!”
Lệ Tuyên Hoành sắp xếp công việc: “Phân đội bốn lập tức đi cắm các cọc chỉ hướng để đánh dấu nơi này đã có chủ. Những phân đội khác bắt đầu tiến hành lắp ráp cơ sở vật chất!”
“Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất, chúng ta có thể tạo ra một doanh trại trước hết!”
Đây là điều căn bản, cũng là sự bảo đảm cho khu vực này.
Tối hôm qua ai nấy đều đã được nghỉ ngơi, thế nhưng Lệ Tuyên Hoành hoàn toàn không ngủ, anh ta tiếp tục ngồi hoàn thiện lại bản kế hoạch lần nữa.
Bao gồm các việc sắp xếp bố cục các nơi, thiết kế các trạm gác bảo vệ, trường học, bệnh viện, phòng ăn, vân VĂIiI Gần như là đang hoạch định xây nên một khu đô thị thu nhỏ!
Trình độ học vấn của Lệ Tuyên Hoành không hề thấp, kiến thức cũng có đủ, những việc này trong mắt kẻ như anh ta chẳng phải chuyện lớn gì, đến mức mà e là tạm thời cũng chẳng cần dùng đến những kiến thức chuyên sâu mà anh ta học được làm gì.
Cứ dựa vào kinh nghiệm và trực giác thực hiện trước cái đã.
Hơn một ngàn người, nhiều người tức lực lượng có nhiều, điều quan trọng là sự đồng tâm hiệp lực của mọi người hình như được tăng lên.
Trong lòng mỗi một người đều có một ý nghĩ, rằng mình đây không phải giúp người khác làm việc hay nhà họ Lệ làm việc gì hết, mà mình đang giúp chính mình có được một cái gia viên!
Nhìn trạng thái này, dù là Giang Ninh cũng không nhịn được gật gù. Lần này Lệ Tuyên Hoành làm việc cũng khá tốt.
Bên trong Phương Nguyên hàng trăm cây số, tổ chức lính đánh thuê cả lớn cả nhỏ có sáu đội!
Mà đội lính đánh thuê Tử Nguyệt vốn dĩ là mạnh nhất kia đã bị hủy diệt trong tay đội quân nhà họ Lệ, khiến cho đội quân nhà họ Lệ với sức mạnh cứ tưởng như không hề mạnh ngay lập tức lọt vào tâm ngắm của mọi người.
Nhất là khi nhìn bọn họ dời doanh trại của mình, khoanh một phạm vi đất lớn đến như vậy, thậm chí không tiếc tiên lẩn nhân lực, dời hết mọi thứ đi cùng một lúc.
Điều này khiến cho không ít người khó chịu cực kỳ.
Nếu như khu vực đó là một bãi đất hoang chẳng ai thèm muốn thì họ cũng chẳng buồn để ý, nhưng có người ấy thể mà lại đến đó mở mang, sử dụng khu đất ấy thì lại khiến cho bọn họ rất khó chịu.
Bọn họ chẳng hề mong muốn rằng quân đội nhà họ Lệ rồi mai đây sẽ vùng lên và biến thành quân đoàn đánh thuê Tử Nguyệt thứ hai.
Một vài phiền toái bắt đầu kéo đến.
Đối với những người này, với những phiền phức này, Lệ Tuyên Hoành đã có chuẩn bị từ lâu.
Anh ta chỉ có một thái độ để xử lý mọi chuyện thôi, cứng rắn!
Anh ta cứng rắn thì các đội trưởng phân đội của anh cũng cứng rắn.