Giang Ninh đứng ớ dưới tầng, tranh thủ Lâm Vũ Chân còn chưa xuống lạ len lén hút điếu thuốc.
Cộc cộc cộc.
Trong đại sảnh vọng đến những tiếng giây cao gót, lỗ tại Siang Ninh dường như có thể nghe được cả tiếng gió, hản lập tức dập tắt tàn thuốc và nêm vào trong thủng rác, côn tiện tay móc kẹo cao su tữ trong tủ ra, ném vào trong miệng và nhai “Được, chúng ta lên đường thôi”
Lâm Vũ Chân nối Giang Ninh không nói gị, kéo cứa ra cho cõ, để cho Lâm Vũ Chân lên xe. Những người khác cũng lên xe.
Hắn đang muốn vào chỗ tài xế ngồi, đột nhiên có một chiếc xe thể thao Ferrai sổ lượng hạn chế quay đầu và thẳng gấp, trực tiếp chặn đường.
Giang Ninh khẽ nhíu mày. Người nào dám tới đây quấy rối vậy?
Cửa xe mở ra, là Kim Nhiên!
Trên mật gã đãy vé hung ác, côn có chút eao ngạo kiêu căng, lạnh lùng nhìn Giang Ninh như đang nhìn một con kiến hồi Chân người này lành rồi ä? Thật không dễ dàng đầu.
Nhưng gã côn đám tới Đông Hải, hình như gã căn bản không, nghe lọt tai lời cánh cáo của mini “Giang Ninh!”
Kim Nhiên quát lớn:*Anh không nhận ra tôi sao?”
Gang Ninh gật đầu: “Nhận ra?
Nhận ra? Vậy côn không mau quý xuống!”
Kim Nhiên thấy gương mặt này của Giang Ninh lại hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cho anh biết, bây giờ nhà họ Kim Tôi là đối tác làm án với nhà họ Tê ở phương bắc, anh hiểu ÿ của tôi chứ?”
“Không hiểu?
Giang Ninh vẫn binh ĩnh.
“Quỳ xuống cho tôi!
Kim Nhiên không thấy được vẻ khủng hoảng trên mặt của Giang Ninh thĩ trong lòng võ cùng bất mãn. Gã đã bão ra tên, nhà họ Tẽ, sao Giang Ninh vẫn không sợ?
Hắn nhất định là không biết my chữ nhà họ Tế này đại biểu cho cái gì!
“Nhà họ Tê là gia tộc lớn ở phương bắc, người phát ngôn của bọn họ ở tỉnh Thiên Hải chính là nhà họ Kim tôï! Món nợ anh đắc tội nhà họ Kim tôi, hôm nay tõi sẽ tin rõ từng khoản một với anh!
Kim Nhiên cười lớn, có vẻ hơi điên cường. Gã quay đầu liếc nhìn đoàn xe, thấy Lâm Vũ Chãn nghi trên xe th trong mắt cảng lộ rõ vẻ háo sắc và và điên cưồng, “Gòn cá Lâm thị cúa các người nữa, các người còn muốn đi lên trên tỉnh để đối phó với nhà họ Kim chúng tôi à? Tôi nói cho các người biết, nằm mơ đi!
“Câu chủ Tê Vân nói, Lâm thị tốt nhất nên buông tha sản nghiệp ở tình thành, bảng không… Hữt”
Kim Nhiên trút ra cơn giận của mình, gã đột nhiên cấm thấy: như vậy thật thoái mi Cứng rắn chèn ép Giang Ninh và Lâm thị, bọn họ dám nói gì chứ?
Lễ nào bọn họ dám chống lại nhà họ Tê sao?
‘Đồ là gia tộc lớn ở phương bắc đấy, Chí là một Giang Ninh, một Lâm thị bọn họ dám cái tâm!
‘Anh còn chưa quỳ xuống ä2”
Thấy Giang Ninh vẫn đứng ở đó, lại không quỷ xuống cầu xin tha thứ, Kim Nhiên hết lớn, trên mật cũng đồ bừng rồi Nói xong chưa?”
Giang Ninh liếc nhìn Kim Nhiên “Thật đáng thương, chữa được cái chân nhưng đầu óc lại hỏng”
Hắn vẫy lay, anh Cầu lập tức liến lên: “Đánh gây tay chân của gã rồi đưa về nhà họ Kim, đững đế cho gã chạy loạn nữa”
Giang Ninh nói xong cũng không thêm nhin Kim Nhiên nữa, “rực tiếp lên xe, mang theo Lâm Vũ Chân rời “Anh.. anh đảm! Các người đâm!”
Kim Nhiên võ cùng hoáng sợ. Đây là chuyện gì vậy?
ã đã nói ra tên của nhà họ Tê, sao đám người Giang Ninh côn đám.
tä là người phát ngôn cúa Tề Văn, nhà họ Kim gã là người phảt ngôn của nhà họ Tô đấy!
Sau xe truyền đến một tiếng kêu thảm thiết như muốn xé tan lồ ng phổi.