Bọn họ chưa từng thấy dáng vẻ Lâm Văn nổi giận.
Trước đây Lâm Văn ngồi trên xe lăn, toàn thân hoàn toàn không có sức sống, thấy người tối đa cũng chỉ gật đầu, gần như không nói lời nào.
Trong hai lần Tô Cương tới, Lâm Văn kéo tay ông ấy nói một câu cảm ơn, lại không nói thêm gì nữa.
“ ẻ, Nhưng hôm nay, ẩ họ có thếểếm Lâm Văn đang tức giận.
‘IW à ác được rõ ràng là *Tập đoàn Lâm thị này ngày càng lớn mạnh, làm gì có chuyện nhỏ, tất cả đều là chuyện lớn, bình thường không phải chuyện lớn đều do em và Vũ Chân tới quyết định à”
Từ Minh cười ngượng ngùng, làm gì còn có chút dáng vẻ của lãnh đạo nhỏ của một đơn vị nữa.
Hôm nay ông ta còn tới đây đế nhờ cậy người ta, tất nhiên không dám làm gì thái quá.
“Cho dù Giang Ninh không đi làm ở tập đoàn Lâm thị, bảo cậu ta quyết định chuyện này không phải làm khó cậu ta sao?”
Từ Minh lập tức thay đổi cách nói khác.
Ông ta vội quay đầu lại, nhìn Giang Ninh: “Giang Ninh, cháu đừng hiểu nhầm nhé. Dượng không phải có ý đó, dượng cũng không có khinh thường cháu đâu.”
Giang Ninh chỉ mỉm cười, không nói gì.
Sự khinh thường của Từ Minh còn thiếu mỗi viết trên mặt, chỉ là Giang Ninh không để ý mà thôi.
Nhân vật nhỏ như vậy thậm chí còn không có cách nào.
làm cho hắn có chút cảm xúc dao động gì.
“Vậy anh nên nhớ rõ, Giang Ninh là con rể của tôi, là chồng của Vũ Chân, là người nhà, người quan trọng nhất của họ Lâm tôi.”
Lâm Văn càng nói càng lớn tiếng.
Ông đúng là chịu hết nổi rồi.
Đây là ở nhà họ Lâm chứ không phải ở trong nhà của Từ Minh mà ông ta còn dám xem thường Giang Ninh. Bọn họ có tư cách này sao?
Nếu không phải sợ Tô Mai khó xử, vừa rồi Lâm Văn đã muốn đuổi người ra ngoài rồi!
Loại người gì vậy!
“Đúng đây, tất nhiên là vậy rồi. Người do nhà họ Lâm nhìn trúng thì làm sao kém được chứ”
Từ Minh cười ha hả.
Trong lòng ông ta lại nghĩ, bây giờ Lâm Văn này có tiền đúng là khí thế cũng lớn thật, lại không phải là muốn mượn cơ hội làm màu trước mặt mình, đòi lại những lần mất mặt trước đây sao?
Lại còn có thể làm cho Giang Ninh mang ơn mình nữa, đúng là thủ đoạn tốt dấy.
Trong đơn vị của Từ Minh thường xuyên lục đục với nhau, ông ta cũng không hiếm lần thấy loại chuyện này, nên không tin lời Lâm Văn nói là sự thật.
Một người tới ở rể còn có thể là người quan trọng nhất sao?
Có thể nói dóc hơn chút nữa không?
“Nói chuyện lớn tiếng như vậy làm gì?”
Bà cụ bịt lỗ tai: “Thật như đang cãi nhau vậy”
“Mẹ, thật ngại quá, vừa rồi con có hơi tức giận, nóng nảy một chút.”
Lâm Văn khẽ gật đầu.
Ông nháy mắt với Giang Ninh, ý bảo hắn không cần để ở trong lòng.
Giang Ninh gật đầu, thể hiện mình biết rồi.
Chỉ là Từ Minh vẫn không có tư cách làm cho hắn tức giận.
“Lâm Văn à, bây giờ cậu thật khí thế, khác hẳn với trước kia nhỉ”
Tô Hồng nhìn Lâm Văn mặc bộ vest của thương hiệu nổi tiếng thì mắt cũng sáng lên. Bây giờ chủ quản lý trong nhà ở đây, bà cụ cũng ở đây, đề tài cũng nói đến đây, lại không phải là cơ hội tốt nhất sao?
“Quả nhiên là chủ tịch công ty lớn!”
Tô Hồng mỉm cười, trên mặt có vẻ mong đợi: “Chuyện của tập đoàn Lâm thị chắc hản đều do cậu quyết định nhỉ?”
Lâm Văn không có thiện cảm gì với Tô Hồng này, khẽ “Ừ”
một tiếng, không muốn nói nhiều với bà ta.
“Vậy chuyện tuyển dụng của tập đoàn Lâm thị cũng do.
cậu quản lý à?”
Tô Hồng càng kích động hơn.
“Tôi chỉ quản lý lãnh đạo cấp cao thôi, bình thường có phòng nhân sự lo.”
Lâm Văn chào hai vợ chồng Tô Cương, thấy Tô Hồng vẫn không ngừng hỏi, trong lòng có phần mất kiên nhãn, chỉ là không thể hiện ra.
Nghe được lời này của Lâm Văn, Tô Hồng vui vẻ ra mặt, còn thiếu nước võ tay.
Lâm Văn quản lý lãnh đạo cấp cao!
Không sai, con trai của mình muốn vào Lâm thị làm một Phó tổng giám đốc, vậy không phải chính là lãnh đạo.
cấp cao sao?
“Là như vậy, em rể..”
Tô Hồng cũng đổi lại cách xưng hô, cười tủm tỉm nói: “Từ Nhiên, thằng bé nhà tôi cũng được cậu nhìn từ nhỏ tới lớn. Từ Nhiên! Con còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau chào dượng đi!”
“Cháu chào dượng!”
Từ Nhiên lập tức đứng lên, cung kính chào.
Lâm Văn khẽ gật đầu.
“Sau khi Từ Nhiên tốt nghiệp đại học vẫn không tìm được công việc gì tốt, cũng không có cơ hội thi triển tài hoa của mình”
Tô Hồng thở dài, liếc nhìn bà cụ rồi nói thẳng vào vấn đề: “Cậu xem thử tập đoàn Lâm thị có chức vụ gì thích hợp với nó không?”