Mục lục
Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh thản nhiên nói: “Còn riêng ông thì cũng phải để mạng lại cho tôi”

Đột nhiên Giang Ninh nở nụ cười.

Cười đến khinh miệt, cười đến mức tim của Phương Uy cũng không khống chế được mà đập nhanh hơn, luôn có loại cảm giác ớn lạnh, lông tơ dựng đứng.

Tựa như thứ đang đến không phải chỉ có một mình Giang Ninh mà là cả một vùng biển máu, cuộn trào mãnh liệt mênh mông, có thể nuốt hết nhà họ Phương ngay lập tức!

Giang Ninh nhìn những kẻ được gọi là cao thủ hộ pháp nhà họ Phương, còn cảm giác được hai luồng hơi thở mạnh mẽ ẩn nấp trong bóng tối.

Đúng thật là nhà họ Phương này có chút năng lực, nhưng thế thì sao?

Nếu hôm nay bọn họ không giao người ra thì chính mình xuống đao tàn sát hết lại có làm sao?

Hai tên cao thủ ngầm kia có bản lĩnh thì đừng đi ra, nếu dám đi ra thì anh dám giết!

“Giết gã đi!”

Có người lên tiếng, vậy là bọn chúng đã chuẩn bị sẵn sàng không cho Giang Ninh rời khỏi đây Phương Uy giơ tay lên, không cho bọn họ ra tay.

Sắc mặt ông ta u ám: “Phương Hạ còn sống?”

Giang Ninh gật đầu.

“Được, tao có thể cho mày đưa Phương Nhiễm rời đi, nhưng mày phải bảo đảm Phương Hạ còn sống, nếu không…

Cho dù có tàn phá hết Đông Hải thì tao cũng sẽ giết mày và tất cả người bên cạnh mày!”

Phương Hạ không thể chết được. Đó là đứa con trai mà ông ta coi trọng nhất, là tương lai của nhà họ Phương.

Làm sao mà chỉ một cái mạng của Phương Nhiễm có thể so sánh được với Phương Hạ, tuy Phương Uy không muốn giao người ra nhưng mạng của Phương Nhiễm so với Phương Hạ thì có nghĩa lý gì đâu?

Huống chỉ đây cũng chỉ là kế hoãn binh của ông ta mà thôi!

Hôm nay Giang Ninh đã đến đây rồi mà còn muốn rời đi?

Nằm mơ.

“Tất cả tránh ra!”

Phương Uy hô lên một tiếng, mấy cao thủ hộ pháp, đều lập tức tránh ra thành một đường.

Ông nhìn chằm chằm Giang Ninh, trong mắt hiện lên một sắc khí dữ tợn.

“Nếu như Phương Hạ gặp chuyện gì không may, tôi nhất định sẽ san bằng Đông Hải của cậu!”

Nói xong, ông hừ một tiếng: “Đi theo tôi!”

Phương Uy dẫn theo Giang ninh đi tới hướng hầm giam, âm thầm dùng tay ra hiệu, phía xa xa, lập tức có người nhận đi.

Cùng lúc đó, tin tức truyền ra rồi ra, Xoay người Toàn bộ người nhà họ Phương, đều biết Giang Ninh đến rồi.

Không chỉ tới trước cửa, lại còn trực tiếp ở ngay trước mặt uy hiếp Phương Uy, dùng mạng của Phương Hạ, đến trao đổi Phương Nhiễm bị giam giữ hai mươi năm!

Phương Đông nghe được tin, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, cũng có một chút ý vị thâm sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK