Dương Tiêu sớm đã quyết định, cô ta không muốn giết Dương La Lâm sớm như vậy, mà chuẩn bị chờ Dương Đống sắp chết già rồi mới thu nhà họ Dương vào trong túi.
Không ngờ gã này lại chết rồi, bớt được khối việc cho cô ta.
Tâm trạng của Dương Tiêu rất tốt;thay quần áo xong: liền tới hơi đã hẹn.
Mấy đối tác kinh doanh từ tỉnh Thiên Hải qua đều do Dương La Lâm dẫn tới, bảo là muốn hợp tác với nhà họ Dương.
Nhưng nhà họ Dương sau này do mình làm chủ, cô ta phải đồng ý mới được.
Trên ghế sô pha mềm mại có một dáng người khiến người ta miệng khô lưỡi khô. Mấy sếp tổng đã thấy.
chuyện bàn kinh doanh như vậy bao giờ.
“Vị này là?”
Một người trong đó không nhịn được mà hỏi.
“Cô chủ nhà họ Dương, Dương Tiêu.”
Dương Tiêu dựa vào sô pha, đôi chân dài thắng gác lên, mấy lão già thấy vậy thật sự không rời được tầm mắt, lại không dám nhìn chảm chằm.
“Mấy vị chính là khách quý mà Dương La Lâm nói “Không dám, không dám.”
Dương Tiêu cười lạnh một tiếng, còn biết nói không dám đấy.
Cô ta liếc nhìn, mấy gã đàn ông đều giống như ông già mục nát, nhìn qua mỗi người là biết chắc cơ thể đều đã bị tửu sắc móc rỗng.
“Tôi có biết chuyện Dương La Lâm muốn nuốt vào Lâm thị Thiên Hải. Các người chính là đối tác mà anh ấy muốn phát triển ở Thiên Hải”
Dương Tiêu lười nói nhảm: “Dương La Lâm sống hay.
chết, tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn hỏi một câu, Lâm thị này có lai lịch gì?”
Cô ta trời sinh có tính cách mạnh mẽ, nhưng không phải là người liều lĩnh.
Dù sao Dương La Lâm cũng là người của nhà họ Dương, còn được lão già xác định là người thừa kế.
Không phải người bình thường nào cũng dám lấy mạng anh ta được.
Nếu để cho lão già kia biết, có khi điên lên mà giết người cũng nên?
Đây chính là đứa con mà ông già mãi mới có được, là con trai ruột đấy!
“Tập đoàn Lâm thị là một công ty mới quật khởi ở thành phố nhỏ tại Đông Hải. Trước đây nhà họ Lâm…”
Người dẫn đầu lập tức nói ra những tin tức mình biết được.
Bao gồm tập đoàn Lâm thị tách ra, Lâm Văn thành lập Lâm thị mới, sau đó nhanh chóng quật khởi ở Đông Hải, nhanh chóng tiến vào tỉnh thành, bây giờ còn chuẩn bị bố cục ở khu đông nam, có thể nói là tiến triển cực nhanh, phát triển nhanh chóng và cực kỳ mạnh mẽ!
Bọn họ muốn hợp tác với nhà họ Dương, nếu không thể cung cấp giá trị hữu dụng cho nhà họ Dương, vậy nhà họ Dương chắc chắn sẽ không đồng ý.
Phản bội tập đoàn Lâm thị là do bọn họ đã không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tìm nơi nương tựa từ nhà họ Dương.
“Lâm Vũ Chân – tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị này có một người chồng ở rể, người chồng này rất lợi hại. Có người nói khi anh ta lưu lạc ở đầu đường, có quen biết với một người, người này bây giờ thành đại lão giới xã hội đen Thiên Hải!”
Con ngươi của Lâm Tiêu co lại: “Chồng ở rể à?”
“Đúng vậy, lúc đó, chuyện này đã chấn động cả Đông.
Hải, ông cụ nhà họ Lâm này vẫn trọng nam khinh nữ, coi thường cháu gái trong nhà, sợ cháu gái tranh gia sản với nhà con trai cả nên tìm một gã vô gia cư để gả cháu gái ra ngoài.”
“Rắc!”
Dương Tiêu nghe vậy, chén trà trong tay bỗng rơi vỡ.
Mấy người sợ đến mức không dám nói tiếp nữa.
Cô ta cười lạnh một tiếng, xem ra không chỉ có một lão.
già trọng nam khinh nữ đâu.
“Ông nói, Lâm thị này nhờ dựa vào vị đại ca xã hội đen kia mới có khả năng phát triển nhanh như vậy sao?”
“Cũng chính là Dương La Lâm gặp họa, chết trong tay đại ca kia?”
“Chắc vậy: Dương Tiêu cười, khóe miệng cong lên có chút sảng khoái. Dương La Lâm chết mới tốt. Chỉ tiếc anh ta không chết trong tay mình, thật sự lợi cho anh ta rồi.
Khi còn bé, Dương La Lâm này cũng không ít lần bắt nạt mình.
Cô ta không ngờ, Lâm Vũ Chân lại gặp phải tình cảnh tương tự với mình.
Chỉ là so sánh với mình, Lâm Vũ Chân quá mềm yếu, mặc cho người khác bắt nạt, còn nghe lời ngoan ngoãn lấy một gã vô gia cư. Đúng là sỉ nhụ!
c Nỗi sỉ nhục trong đám phụ nữ!