“Ông chủ, ông nói như vậy, có thể hay không…
“Không biết.” Giang Đạo Nhiên vẫn như trước uống trà, đầu cũng không nâng lên, “Dù sao thì tôi cũng không thể lừa bà ấy”
“Thứ tôi nợ bà ấy quá nhiều” Giang Hải không hỏi thêm gì nữa, nhẹ tay đóng cửa lại, im lặng canh giữ ở bên ngoài.
Ông nghĩ thầm, nếu như Tiết Ninh để lộ tin tức này ra bên ngoài, nhà họ Giang sợ rằng sẽ gặp phải phiền toái, không chỉ đơn giản là nhà họ Bàng với nhà họ Tiết, ai cũng sẽ cho là nhà họ Giang là một mối đe dọa lớn, thậm chí có khả năng dẫn tới càng nhiều kẻ địch đáng sợ hơn.
Năm đó mấy gia tộc giàu có nhất đều bị giết sạch trong vòng một đêm, không phải là do lực thực của bọn họ càng ngày càng mạnh, đe dọa đến lợi ích của một số người hay sao?
Nhà họ Giang thân là một trong bốn gia tộc giàu có nhất, lại có đời sau cường hãn đếnđáng sợ như Giang Ninh…
Đổi lại là ai cũng không muốn nhà họ Giang tồn tại!
Nhưng mà đây là quyết định của Giang Đạo Nhiên, ống ấy nói không thể lừa Tiết Ninh.
Giang Hải không rõ, quyết định này Giang Đạo Nhiên sẽ khiến mọi chuyện thành ra thế nào, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nếu đã là quyết định của Giang Đạo Nhiên, ông cũng sẽ tuân theo.
Tiết Ninh rời khỏi phòng làm việc của Giang Đạo Nhiên, muốn quay về phòng của mình, ngay khi đến chỗ rẽ của hành lang lại gặp phải Tiết Khải vẫn còn ở đó, trong mắt còn ánh lên một tia giảo hoạt.
“Cô”
“Sao cậu còn chưa đi?”
Tiết Ninh nhíu mày, có chút không vui.
“Cô đừng nóng giận, cháu chỉ là thấy khó chịu dùm cô thôi, nên nhất thời không nhịn được, mong cô đừng giận cháu”
“Không giận.” Tiết Ninh nói, “Không có việc gì thì cậu về đi, bây giờ tôi không có thời gian nói chuyện với cậu.”
“Cô à, cô vừa đi hỏi dượng về phải không?”
Tiết Khải đi đến trước mặt Tiết Ninh, cười cười, lấy lòng nói, “Cháu biết cô thương cháu mà, nhất định cũng sẽ giúp cháu trở thành ông chủ nhà họ Tiết trong tương lai, đúng không?”
Tiết Ninh không nói gì.
“Cô hỏi dượng rồi phải không, cái tên Giang Ninh đó rốt cuộc có phải là con của ông ấy hay không?”
Tiết Khải sớm đã tính kế xong cả rồi.
Cậu ta thậm chí còn cố ý khích tướng Tiết Ninh, muốn ép Tiết Ninh cãi nhau với Giang Đạo Nhiên, chất vấn Giang Đạo Nhiên chuyện này.
Chỉ là không nghĩ tới, hai người họ vậy mà lại không cãi nhau, nhưng mà nhìn biểu tình của Tiết Ninh, rõ ràng bà ấy đã hỏi rồi, hơn nữa còn biết được đáp án.
“Phải” Tiết Ninh cũng không phủ nhận, “Quả thật tôi đã đi hỏi chuyện này, có phải bây giờ cậu cảm thấy tôi rất dễ bị điều khiển? Bị cậu dùng phép khích tướng k1ch thích một chút liền nghe theo ý cậu mà làm?”
Tiết khải lắc đầu: “Cô nói quá lời rồi, cháu nào dám chứ”
“Nhưng mà dượng trả lời thế nào vậy?”
Cậu ta nhìn chằm chằm Tiết Ninh, có chút căng thẳng.
Đối với tính cách của Tiết Ninh, Tiết Khải hiểu rất rõ, chỉ có thể bám riết không tha thì Tiết Ninh mới chịu mở miệng.
“Tôi nói rồi, bây giờ tôi không có thời gian nói chuyện với cậu: Tiết Ninh không muốn để ý tới cậu ta, trực tiếp đi thẳng, Tiết Khải thấy vậy vội vàng cản bà ta lại, cuối người liên tục giải thích.