Đương nhiên lời này là để cho Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ nghe.
Phong thủy luân chuyển, ai biết được ngày mai tình thế sẽ biến đổi chứ?
Sắc mặt của Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ thay đổi, trước đây ở công ty, hai người này luôn nhằm vào Mặc Sơ.
Bây giờ Mặc Sơ trở thành bà Quyền danh xứng với thực, để xem còn ai dám đối xử không tốt với cô.
Mặc Sơ cười khẽ: “Làm người quan trọng nhất chính là sự biết ơn. Đương nhiên người giúp đỡ tôi thì tôi sẽ đối xử tốt với người đó, còn những người cố ý làm tổn thương tôi thì tôi cũng sẽ nhớ món nợ này, nhưng mà hôm nay là một ngày tốt, mặc dù thế mọi người đều vui vẻ.”
Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ lén chạy về phòng làm việc, Tô Tiểu Mễ nói: “Giám đốc Ân, bây giờ làm sao đây? Con nhỏ Mặc Sơ này đã thật sự trở thành bà Quyền rồi.”
“Tôi có thể làm gì chứ?” Ân Phi Âm vô cùng ghen tị: “Tôi thật sự không nghĩ ra vì sao cô ta lại có thể may mắn được gả cho tổng giám đốc Quyền.”
Tô Tiểu Mễ buông lời châm chọc: “Chắc chắn là do thủ đoạn trên giường của cô ta lợi hại, nhìn một cái đã biết chính là một con hồ ly tinh chuyên dụ dỗ đàn ông. nhưng chị yên tâm đi, chờ tới khi tổng giám đốc Quyền hết hứng với cô ta thì cô ta chắc chắn sẽ bị bỏ rơi.”
Ngay sau đó cũng có người tới công ty tìm Mặc Sơ.
Lúc Mặc Sơ nhìn thấy người, hỏi: “Xin hỏi ông là?”
“Tôi họ Yến, là luật sư.” Luật sư Yến nói: “Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi cô Mặc một chút.”
“Mời ông nói.” Mặc Sơ nói.
Luật sư Yên nói: “Cô và tổng giám đốc Quyền kết hôn lúc nào?”
Mặc Sơ: “…”
“Cô Mặc, mời cô trả lời câu hỏi của tôi.” Luật sư Yến hùng hổ dọa người.
Mặc Sơ nhanh chóng phản ứng: “Xin lỗi, luật sư Yến, tôi nghĩ mình không thể trả lời câu hỏi của ông được, tôi phải hỏi tổng giám đốc Quyền trước.”
“Tôi chỉ hỏi cô một chút mà thôi, cô quấy rầy tổng giám đốc Quyền làm gì?” Luật sư Yến không vui nói.
Trong công việc, Mặc Sơ cũng không phải người ngốc, luật sư đến hỏi cô, sao cô có thể không hỏi một chút ý kiến của tổng giám đốc Quyền chứ?
“Luật sư Yến, như ông đã hỏi, tôi kết hôn với tổng giám đốc Quyền lúc nào.” Mặc Sơ trả lời cô cùng bình tĩnh: “Chuyện này cũng có liên quan tới tổng giám đốc Quyền. Mong ông chờ tôi một chút, tôi sẽ hỏi tổng giám đốc Quyền ngay lập tức.”
“Được rồi, tôi không hỏi vấn đề này nữa.” Luật sư Yến nói: “Cô có quan hệ thế nào với cô Long Yên?”
“Cô ấy là khách hàng của tôi, tôi là người tiến hành sắp đặt hôn lễ cho cô ấy, chỉ có như vậy mà thôi.” Mặc Sơ biết, luật sư Yến đến là vì Long Yên.
Luật sư Yến nói: “Cô cố ý thiết kế bẫy để Long Yên dính vào bột trắng, bêu xấu cô ấy ở hiện trường hôn lễ, hơn nữa còn báo cảnh sát, chính là vì để trở thành bà Quyền đúng không?”
“Ông nói cái gì?” Mặc Sơ giơ giơ điện thoại của mình lên: “Luật sư Yến, ông cảm thấy tôi có thể tố cáo ông tội phỉ báng hay không?”
Luật sư Yến biết mình đã đụng phải một cây đinh mềm, không hỏi gì được, cũng không thể làm gì khác là buồn chán rời đi, trước khi đi ông ta nói:“Mặc Sơ, cô đừng tưởng mình thật sự gả vào nhà quyền quý, trở thành bà Quyền. Tôi nói cho cô biết, cô hiểu Quyền Đế Sâm bao nhiêu, đến lúc đó ngay cả mình chết thế nào cũng không biết đấy!”
“Thật xin lỗi, luật sư Yến.” Đương nhiên Mặc Sơ không tin những người khác, cô chỉ tin tưởng Quyền Đế Sâm. Những người khác đều có ý đồ với cô nhưng mà cô tin, Quyền Đế Sâm thì không như vậy.
Quyền Đế Sâm giàu có, quyền thế ngút trời, anh cần gì phải tính toán cô chứ.
Sau khi luật sư Yến đi, Mặc Sơ gọi điện thoại cho Quyền Đế Sâm.
“Ngài Quyền.” Mặc Sơ gọi anh.
Quyền Đế Sâm vừa mới họp xong, đi tới văn phòng tổng giám đốc. Anh đóng cửa phòng làm việc lại, đi tới ghế giám đốc của mình: “Bà Quyền, nhớ anh không?”
Mặc Sơ bị lời nói của anh chọc cười: “Thế ông Quyền có nhớ em không?”
“Nhớ.” Quyền Đế Sâm hào phóng thừa nhận.
Mặc Sơ ngượng ngùng: “Em có chuyện muốn nói với anh.”
“Nói đi.” Trong giọng nói của Quyền Đế Sâm có sự cưng chiều hiếm thấy.
Mặc Sơ nói: “Vừa nãy có một vị luật sư họ Yến đến tìm em, hỏi một vài chuyện có liên quan tới chuyện Long Yên, còn hỏi em chúng ta kết hôn lúc nào. Ông ta cũng không nói mục đích mình đến tìm em là gì nhưng mà em thấy hình như ông ta đã biết chuyện chúng ta kết hôn trước đây.”
Ánh mắt Quyền Đế Sâm nhanh chóng trở nên lạnh lùng.
Chuyện này không liên quan tới Mặc Sơ, Long Diệu Thiên lại đến tìm Mặc Sơ nhanh như vậy.
“Đế Sâm, anh có đang nghe không?” Mặc Sơ không thấy anh nói chuyện: “Có phải bọn họ đang muốn tẩy sạch tội cho Long Yên không? Hiện họ đang tìm chứng cứ ở khắp nơi, anh nhất định phải cẩn thận, đừng để bọn họ sủa anh như chó điên.”
Quyền Đế Sâm nghe lời cô nói, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Được, bà Quyền, anh biết rồi.” Quyền Đế Sâm nói: “Sao em lại đến không ty? Không phải đã nói em ở nhà nghỉ ngơi sao? Anh biết tối hôm qua em rất mệt.”
Mặt của Mặc Sơ đỏ lên: “Thế buổi trưa ăn cơm với nhau không?”
“Được.” Quyền Đế Sâm nẩng tay lên xem đồng hồ: “Bây giờ anh tới đón em.”
“Vâng.” Mặc Sơ đặt điện thoại di động xuống, trên mặt vẫn giống như có lửa vậy, từng lúc từng lúc thiêu đốt.
Quả nhiên lúc mười hai giờ trưa, Quyền Đế Sâm xuất hiện ở cửa công ty đúng giờ.
Anh còn cầm theo một bó hoa hồng, đi về phía Mặc Sơ.
Mặc Sơ sợ ngây người, sao anh có thể lãng mạn như vậy? Lúc bọn họ vừa mới kết hôn, anh cũng không có dáng vẻ như vậy.
Quyền Đế Sâm đi vào phòng làm việc của cô: “Bà Quyền, có thể đi được chưa?”
Mặc Sơ nhận lấy hoa, đặt lên bàn: “Đi được rồi.”
Cô khoác tay Quyền Đế Sâm, bước ra ngoài.
Quyền Đế Sâm cũng vô cùng rộng rãi, anh nói với tất cả mọi người trong công ty: “Trưa nay tôi bao hết tiệm cơm, mọi người đi cùng nhau đi.”
“Ôi.” Tất cả mọi người vui vẻ không thôi.
Chỉ có hai người Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ, nụ cười trên mặt hai người vô cùng cứng ngắc, nhìn một cái liền biết là một nụ cười giả tạo.
Quyền Đế Sâm mời tất cả nhân viên của công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu cùng dùng cơm, khí phách và thủ đoạn như vậy đã thu phục được lòng của vô số người. Hôm nay anh đích thân tới đón Mặc Sơ đi ăn cơm, cũng để mọi người biết, anh cưới Mặc Sơ là nghiêm túc.
Lúc mọi người mời rượu, câu nói nhiều nhất chính là sớm sinh quý tử.
Mặc Sơ ngồi ở bên cạnh Quyền Đế Sâm: “Em rất áp lực, ông nội cũng nói như vậy.”
Quyền Đế Sâm quan tâm, gắp cá cho cô: “Đã có anh vất vả cày cấy, em còn lo lắng cái gì.”
Mặc Sơ bị lời nói này của anh làm cho đỏ mặc, cô muốn cầm ly uống rượu, kết quả lại bị anh đổi thành nước ấm: “Uống ít rượu lại.”
Lúc mọi người đang dùng cơm, đột nhiên có phóng viên xông vào, chụp ảnh trực diện của Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ.
Có người cầm micro hỏi: “Ngài Quyền, bà Quyền, có tin tức cho rằng trước đây hai người đã đăng ký kết hôn. nhưng mà tại sao hôn lễ hôm qua, cô dâu lại là Long Yên? Thưa ngài Quyền, ngài giải thích thế nào về việc này?”