Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?







"Phụ nữ đúng là làm từ nước!" Quyền Đế Sâm thấp giọng nỉ non bên tai cô: "Anh vẫn đang bị nước ấm của em vây quanh..."


Mặc Sơ chợt hiểu ra, cô cắn môi anh một cái, người đàn ông này dâm tà lên thì đúng là không có cực hạn!


Quyền Đế Sâm bật cười, anh đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ của cô, mười ngón tay đan xen.


Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, cô nhìn thấy bàn tay mình đang ở nằm trong bàn tay to của anh.


Thì ra, ở trong ấm áp mang theo nỗi sợ hãi, sợ sau khi đối phương buông tay, sẽ mất đi tình yêu.



vietwriter.vn



Khi mười ngón tay đan vào nhau, có một phần không chịu không nỡ, trải qua từ sợ hãi cho đến có được.


Quyền Đế Sâm biết cô đang khóc cái gì, anh nghiêm túc nói: "Bất luận thân phận của em là gì, trong mắt anh, em chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của anh, phu nhân của anh, mẹ của con anh!"


Mặc Sơ ôm lấy anh, trong nước mắt lại mang theo nụ cười.


Cô vừa khóc vừa cười, cảm xúc dao động rất lớn.


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Bà Quyền, từ mặt cảm xúc của em, anh có thể cảm nhận được vừa thu lại vừa co lại..."


"Anh Quyền, anh xấu quá!" Mặc Sơ cười nói.


Đêm đã khuya, tình vẫn thế.



vietwriter.vn



Đêm gió lạnh, tình luyến lưu.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Buổi chiều Mặc Sơ mới tới công ty, tối qua cô và Quyền Đế Sâm quá phóng túng, buổi sáng cô toàn nằm trên giường.


Quyền Đế Sâm dùng hành động thực tế nói cho cô biết, anh không có ý ghét bỏ cô.


Mặc Sơ nghĩ mình đúng là không có việc gì lại đi tìm việc, kết quả cô mệt lử.


Phụ nữ a, luôn dễ nhạy cảm.


Lúc người đàn ông chạm vào quá, cô lại không chịu nổi.


Lúc đàn ông không chạm, cô lại nghĩ rằng anh có lòng khác rồi.


Lúc Mặc Sơ đến, có thế nào thì cô cũng không ngờ, hai vị khách quan trọng nhất tới công ty lại là Úc Lạc Hàn và Long Yên.


Cô nhìn hai người này, Úc Lạc Hàn được thả rồi à?


Chị Tông tiến lên: "Cô Long Yên và anh Úc tìm em đấy!"


"Chị Tông, chị đi làm việc trước đi." Mặc Sơ nói, sau đó cô nói với Long Yên và Úc Lạc Hàn: "Hai vị, mời theo tôi vào văn phòng!"


Mặc Sơ đi vào, cô ngồi trên ghế làm việc của mình, Úc Lạc Hàn và Long Yên thì ngồi trên sô pha.


Long Yên nói: "Tôi và Úc Lạc Hàn chính thức quyết định quan hệ yêu đương, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Mời cô Mặc làm người lên kế hoạch cho hôn lễ!".


ON


Mặc Sơ nghe Long Yên nói, cô nhìn về phía Úc Lạc Hàn.


Úc Lạc Hàn vẫn không nói gì, con người anh ta trông thì yên lặng, nhưng luôn làm cho người ta có một loại cảm giác khác biệt.


"Anh Úc..." Mặc Sơ mở lời: "Ý của anh thì sao?"


Úc Lạc Hàn cũng đang đánh giá Mặc Sở, trước đây, lần đầu tiên Úc Lạc Hàn gặp Mặc Sơ là lúc Long Yên đi thử áo cưới, vẻ mặt của cô có chút cô đơn.


Một mỹ nữ Giang Nam như thơ như họa, giống như một bức tranh thủy mặc, sẽ không đặc đến nỗi làm người ta chán ghét, trái lại an tĩnh làm cho người ta tán thưởng.


Đây chính là ấn tượng của Úc Lạc Hàn dành cho Mặc Sơ.


Gặp lại, là ngày hôm nay.


Úc Lạc Hàn nói chuyện có điều giữ lại: "Cô Mặc Sơ có thể lên kế hoạch trước, chuyện cưới xin chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà, cô yên tâm, tôi sẽ gửi tiền đặt cọc, bất kể đám cưới của tôi có thành hay không, chi phí phải trả, tôi sẽ thanh toán hết."


Mặc Sơ gật đầu: "Hai vị muốn hôn lễ như thế nào?"


Long Yên lập tức chanh chua nói: "Chúng tôi muốn hôn lễ như thế nào, là việc của cô, không phải việc của chúng tôi!".


Cô rất tức giận về việc Úc Lạc Hàn nói chuyện với Mặc Sơ mà nói nhiều như vậy, còn nói dịu dàng như vậy nữa!


Tự nhiên mà vậy, Long Yên đổ cơn tức lên người Mặc Sơ.


"Được, tôi sẽ chuẩn bị bản phác thảo cho hai vị xem trước." Biểu cảm của Mặc Sơ rất lãnh đạm: "Hai vị còn có chuyện gì nữa không?"


Úc Lạc Hàn đứng dậy trước: "Hết rồi, tôi đi nộp phí!"


Sau khi Úc Lạc Hàn đi, Long Yên đứng trước bàn làm việc của Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tra tấn Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi không hài lòng với bản kế hoạch của cô, thì cô cứ chờ tôi cho cô đẹp mặt đi!"


Mặc Sơ cảm thấy có chút kỳ quái: "Đây là đám cưới của cô, giày vò tôi là có ý gì?"


Hay là... Long Yên chỉ lấy danh nghĩa kết hôn, để cố tình nhằm vào Mặc So?
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK