Mặc Sơ cũng rất bình tĩnh: "Đúng là, chồng tôi là một nhân vật lớn tài ba, Mặc Sơ tôi, cũng là cảm phục nhân cách của anh ấy! Có một kiểu, phi phú tức quý, quyền khuynh một đời, phú khả địch quốc, chồng tôi chính là người đàn ông như vậy! Nhưng mà, người đàn ông như thế không chỉ có một mình anh ấy, nhưng người đàn ông tỏa ra sức quyến rũ của nhân cách, khiến tôi khâm phục từ con người thể đến trái tim thì chỉ có một mình anh ấy, cảm ơn lời nhắc của cô phóng viên này, đúng là tôi đang trèo cao vào anh ấy!"
Một trận tự chế nhạo và không bác bỏ này khiến cho cô phóng viên này dường dương đắc ý, nhưng lại làm cho các phóng viên nam khâm phục nhân cách hấp dẫn và dịu dàng hào phóng của Mặc Sơ.
Bất kể người khác nói cô thế nào, cô đều giữ một lòng không thay đổi.
Đây là điều cực kỳ hiếm có.
Có vẻ như nữ phóng viên này không hỏi ra được cái gì ở chuyện này, cô ta để cho đồng nghiệp khác hỏi.
Mặc Sơ nhìn mọi người: "Tôi cũng đi nghỉ ngơi trước đây, chúc các vị tham gia lễ trao giải vui vẻ!"
Nữ phóng viên không muốn cô đi, cô ta đảo mắt rồi lại hỏi: "Cô Mặc Sở, nghe đồn trước khi cô cưới tổng giám đốc Quyền thì cô đã sinh con? Hơn nữa đứa bé này còn không phải là con của tổng giám đốc Quyền, cô nói xem, chuyện này là thế nào?"
Vẻ mặt của Mặc Sơ thay đổi, chuyện này thật sự là rất ít người biết.
Cô cũng không ngờ, thế nào lại có người hỏi có chuyện này vào lúc này.
Nhân viên công tác lập tức nói: "Cái này không liên quan đến nội dung phỏng vấn ngày hôm nay, phỏng vấn của ngày hôm nay tới đây là kết thúc."
Nhưng mà, vị phóng viên nữ này lại hùng hùng hổ hổ nói: "Sao lại không liên quan cơ chứ? Chuyện này là chuyện về con của Mặc Sơ! Có phải anh cũng nghĩ rằng, dẫn theo con riêng, gả vào hào môn, để cho tổng giám đốc Quyền làm bố sẵn, chuyện này cũng khiến tổng giám đốc Quyền rất hãnh hiện sao?"
Người này nói năng sắc bén, mỗi câu đều đang đâm vào lòng Mặc SƠ, mỗi chữ đều đang châm chọc Quyền Để Sâm làm bố sẵn.
Mặc Sơ không muốn chuyện này ầm ĩ lớn, mặc dù trong lòng cô khó chịu, nhưng vẫn giữ im lặng, cô cảm thấy, cô không cần chứng minh cái gì với bất kỳ ai, chỉ cần Quyền Đế Sâm thật lòng đối xử tốt với con trai, vậy là đã đủ rồi.
Người khác nói gì, không quan trọng.
Chỉ là, sự nhường nhịn và im lặng của cô, lại khiến cho Quyền Đế Sâm đi tới.
Anh vươn tay ra, khoát lên vai Mặc Sơ.
Bàn tay to của anh, nhẹ nhàng ôm vài cô, sau đó, anh nhìn về phía phóng viên nữ tới gây sự với ánh mắt lãnh liệt mà sắc bén: "Tôi trả lời cho cô!"
"Đế Sâm..." Mặc Sơ hơi lo lắng, cô dùng ánh mắt nói với anh, xin lỗi...
Ánh mắt như chim ưng của Quyền Đế Sâm đảo qua tất cả phóng viên ở hiện trường, anh trầm giọng nói: "Con của Mặc Sơ, là con của Quyền Đế Sâm tôi, có thể cưới được Mặc Sơ về làm vợ, còn có một đứa con trai, là chuyện mà Quyền Đế Sâm tôi cảm thấy hãnh diện nhất!
Nhưng, tôi không muốn con của tôi sống dưới ánh đèn nhấp nháy, cho nên, những cuộc phỏng vấn sau này, ai còn đề cập đến chuyện của đứa bé, giết không tha!"
Lúc này, anh gọi trợ lý Tả Điện Vũ: "Điện Vũ, anh xử lý đi!"
Điều mà Mặc Sơ không thể ngờ được là, Quyền Đế Sâm sẽ nói như vậy, anh lại nói trước mặt phóng viên: Hi Hi là con trai của anh!
Anh bảo vệ Hi Hi, giữ gìn lòng tự trọng của đứa bé, thủ hộ tuổi thơ ấu của đứa bé, điều này khiến cô không cảm động sao được!
Khi Tả Điện Vũ đi can thiệp với phóng viên, các phóng viên thấy Quyền Để Sâm ra lệnh như thể thì không còn phóng viên nào dám nói xấu về Mặc Sơ nữa.
Mặc Sơ sinh lòng