Giờ phút này, cô nghe giọng anh nhưng không nghe hỉ nộ gì cả, sáng nay cô đã đùa anh, anh phải đến mức này sao?
Mặc Sơ không có bật đèn, cô đóng cửa lại, nhân tia sáng ở ngoài cửa sổ, cô bước từng bước đến bên cạnh anh.
Lúc này, cô đã ngồi cạnh anh, sát đầu lại, cô nhìn thấy gương mặt tuấn tú nghiêm túc của anh, cô ho nhẹ một tiếng: "Em có chuyện quan trọng cần nói cho anh biết!"
"Nói!" Quyền Đế Sâm lời í mà ý nhiều.
Mặc Sơ nhìn anh: "Về phần Hàm Hàm... sáng nay anh bảo là không thấy con bé đâu nữa, bây giờ con bé đã về rồi! Thực ra, anh có nhận ra là con bé và em hơi giống nhau không?"
Cô biểu đạt uyển chuyển ý của mình trước đã, rồi cô đổi hướng gió chỗ anh sau!
Quyền Đế Sâm hơi nghiêng đầu: "Đúng là rất giống, đều đang đùa giỡn anh!"
Mặc Sơ đã biết lâu rồi, khi cô biết con trai là con ruột của anh thì cô liền biết anh còn có một cô con gái ở nước ngoài nữa, thế mà cô lại không nói!
Còn nữa, Hàm Hàm cũng là một cô bé tinh ranh, chạy đến công ty của anh, vào nhà cô và anh ở, với cả Mặc Sơ "cứng", chính là để đùa giỡn anh xoay vòng!
Chẳng trách, hai đứa trẻ chơi thân như vậy.
Anh từng nói, anh chưa bao giờ điều tra cô, anh tôn trọng cô, anh cũng tin tưởng cô.
Kết quả thì sao?
Cô gái này lại rất biết lợi dụng sự tín nhiệm và tôn trọng của anh, hai mẹ con đùa giỡn anh!
Mặc Sơ lập tức nói: "Là Hàm Hàm trêu anh, con bé mới là chủ mưu!"
Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ oan ức của cô, cô nói tiếp: "Anh muốn phạt thì đi phạt con gái anh đi, không liên quan đến em!"
Quyền Đế Sâm vươn tay ra ôm cô vào lòng: "Đánh con bé một trận nhé?"
"Được!" Mặc Sơ thừa cơ chui vào lòng anh, ôm cổ anh làm nũng, cô biết, anh nào nỡ đánh Mặc Hàm. Trước đó, anh chưa biết con bé là con gái anh, anh đã cưng chiều con bé lắm lắm rồi.
Quyền Đế Sâm ôm eo cô: "Mẹ chịu thay đi!"
"A..." Mặc Sơ mở to mắt: "Này không công bằng! Rõ ràng là con gái anh đắc tội anh, sao lại là em bị phạt? Em đã vất vả nuôi con bé lớn đó! Anh phải thưởng cho em mới phải!"
"Em muốn cái gì?" Quyền Để Sâm hỏi cô.
Mặc Sơ lập tức mỉm cười: "Em muốn một đạo thánh chỉ! Bất luận có xảy ra chuyện gì, em cũng là người không bị phạt!"
Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "Em thật ngốc!"
Anh muốn phạt cô, còn phải có lý do chính đáng, phạt cô ngoan ngoãn nghe lời, đạo "thánh chỉ" này có tác dụng rắm gì?
Muốn chút gì đó thực tế, mới là quan trọng nhất.
"Thế thì được thôi! Cho em mười tiểu thịt tươi!" Mặc Sơ đùa anh.
Ánh mắt của Quyền Đế Sâm trở nên sâu thẳm vô cùng, lúc anh nhìn cô chăm chú, cô cảm thấy, cô hơi to gan.
Làm gì có chuyện người đàn ông cho cô mười tiểu thịt tươi chứ?
Anh sẽ lột da cô mới đúng ý!
"Được!" Nhưng anh lại trả lời.
Mặc Sơ nào có biết, người đàn ông này đồng ý cho cô mười tiểu thịt tươi, ý là cô sinh cho anh mười đứa con trai và đứa nào cũng là tiểu thịt tươi mà cô yêu nhất, tiểu thịt tươi nhào vào trong lòng cô, anh còn không ghen à!
Nào có người đàn ông phúc hắc còn bá đạo như vậy chứ, coi cô là heo nái à!
Khi cô đang mong mỏi xem tiểu thịt tươi của mình có bộ dạng như thế nào thì đột nhiên người chợt nhẹ, cô bị anh bế lên rồi.
"Bà Quyền, điều luật đầu tiên của anh Quyền: Phải về nhà trước mười giờ tối, nếu không sẽ bị phạt." Quyền Đế Sâm ghé sát vào tai cô rồi nói: "Ngày mai gọi luật sư tới lên hiệp ước!"
Mặc Sơ ôm cổ anh: "Phạt cái gì?"
Quyền Đế Sâm nói vào sát tại cô, cô xấu hổ đỏ bừng mặt.