Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn









"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...




"Hay là? Leo mỏm đá đi!” Cố Mộc Thành đưa ra quyết định giúp cô.


Khi Mặc Sơ còn chưa có nói gì, Quyền Đế Sâm đã đi đến bên cạnh cô, anh đặt bàn tay ấm áp lên vai cô.


"Cố Mộc Thành, tôi đưa cô ấy đi!" Quyền Đế Sâm cực kỳ bá đạo tuyên thệ Mặc Sơ là của anh.


OC


Mặc Sơ hơi giãy ra, nào ngờ, bàn tay anh giống như kìm sắt vậy, khiến cô không thể động đậy được.


Đương nhiên, người tới đây tiêu tiền cũng là người có máu mặt, nếu mà cãi nhau ầm ĩ lên thì cũng không đẹp mặt!


Cố Mộc Thành trông thấy Quyền Đế Sâm đã tới, anh ta chỉ có thể trừng mắt nhìn Quyền Đế Sâm: "Tôi chỉ muốn làm cô ấy vui!"



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm không để ý đến Cố Mộc Thành, anh lại nghiêng đầu, nói với Mặc Sơ: "Anh sẽ đi cùng em!"


Anh nói xong thì hoàn toàn không để ý đến Cố Mộc Thành, anh bá đạo ôm vai Mặc Sơ, đi về phía phòng tổng thống.


Mặc Sơ thấp giọng nói: "Em không muốn đi!"


Cô biết Quyền Đế Sâm đang gặp những người nào, cô không muốn tham gia vào cuộc sống của anh nữa.


Trước đây, cô nghĩ, anh dẫn cô tham gia vào cuộc sống trong vòng xã giao của anh, cô rất vui mừng, đó là sự cưng chiều anh dành cho cô.


Nhưng mà bây giờ, cô chỉ muốn một mình sống những ngày bình thản!


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm sẽ không để cô ở chỗ Cổ Mộc Thành, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào ngấp nghé Mặc Sơ.



vietwriter.vn



Anh sẽ không cho cô lý do từ chối, anh dẫn Mặc Sơ đi thẳng vào trong phòng tổng thống.


Sau khi hai người đi vào, Quyền Đế Sâm vẫn ôm vai cô thân mật, anh nói: "Chú Thân, vợ của cháu, Mặc Sơ!"


Thân Ba Câu hiền từ đánh sát Mặc Sơ, ông ta gật đầu: "Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!"


"Chào chú Thân!" Cho dù, ở trong lòng Mặc Sơ đang giận Quyền Đế Sâm, cô cũng không muốn làm mất mặt Quyền Đế Sâm ở bên ngoài, cô vẫn tự nhiên hào phóng chào Thân Ba Câu.


Cố Trạch Dã lại lấy một bộ bát đũa mới đặt bên cạnh Quyền Đế Sâm: "Mặc Sơ, ăn thêm chút nữa đi!"


"Cảm ơn thị trưởng Cố, tôi ăn no rồi!" Mặc Sơ thật sự không hiểu, ba người bọn họ bàn chuyện chính trị đến kinh tế, cô cũng không hiểu, Quyền Đế Sâm cứ kêu cô qua đây làm cái gì?


Vì thế, bốn người ngồi xuống, tiếp tục chủ đề vừa nãy.


Quyền Đế Sâm nói: "Trên mấy tuyến tàu điện ngầm mới, tăng thêm mấy bệnh viện tổng hợp ngoại hạng, đây là cải thiện vấn đề cơ bản của dân sinh."


"Lấy danh nghĩa của cậu tăng mới?" Cố Trạch Dã hỏi anh.


Quyền Đế Sâm cũng không phải là người keo kiệt tiền bạc: "Không thành vấn đề."


Bọn họ bàn từ kinh tế trong nước đến kinh tế thế giới tầm vĩ mô, Mặc Sơ cũng không có nói chen vào, cô chỉ uống một cốc nước lọc, ngoan ngoãn ngồi đó.


Sau khi cô uống hết một cốc nước lọc, Quyền Đế Sâm nói: "Chán lắm à?"


"Em không hiểu những cái này!" Mặc Sơ nói thật.


Thân Ba Câu nói: "Hôm nay nói chuyện đến đây thôi! Đế Sâm, rút ra chút thời gian ở bên Mặc Sơ đi!"


Quyền Đế Sâm gật đầu, anh đứng lên, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Mặc Sơ vào lòng bàn tay to của anh, Mặc Sơ muốn giật ra mấy lần, kết quả, đều không làm được.


Cố Trạch Dã đứng lên: "Chú Thân, cháu tiên chủ nhé!"


"Không cần, cháu cũng uống rượu rồi, để tài xế đưa cháu về!" Thân Ba Câu nói: "Đế Sâm, chú không nói nhiều nữa, cậu ấy có vợ quản, cháu phải tự hạn chế một chút!".


Sau khi Thân Ba Câu rời đi trước, Cố Trạch Dã nói: "Thế nào? Hai người đưa tôi về trước chứ?"


Mặc Sợ biết, Cố Trạch Dã không để tài xế của anh ta đưa về, cũng là có đạo lý, anh ta không muốn bất kỳ ai biết Cố Vãn Vãn đang ở đó.


Đối với một người anh trai bảo vệ em gái mình như vậy, Mặc Sơ cũng rất kính trọng Cố Trạch Dã.


"Tôi lái cho!" Mặc Sơ nói: "Tôi không uống rượu! Chỉ là tôi không quen thuộc tình hình giao thông lắm."


Quyền Đế Sâm nói với Cố Trạch Dã: "Cậu chỉ đường cho cô ấy!"


Quyền Đế Sâm cũng không biết Cố Trạch Dã sống ở đâu.


Mặc Sợ biết, cô từng đi thăm Cố Vãn Vãn: "Em lái cho!"


Cô dẫn đường, lái xe đi ra khỏi con phố này, đi về phía biệt thự ở bờ biển của Cố Vãn Vãn.


Mặc Sơ mở cửa sổ he hé, gió thu đêm khuya mùa thu thổi đến đầu cô, làm cho cô tỉnh táo hơn nhiều.


Cô lái chiếc xe mà mình thường lái, vòng quanh quốc lộ quanh núi ở cạnh biển, cảm nhận gió biển lành lạnh thổi tới.


Sau khi đến biệt thự cạnh biển, Cố Trạch Dã hỏi bọn họ: "Vào uống cốc trà không?"


Quyền Đế Sâm bảo không cần!


Mặc Sơ lại nói: "Được! Tôi cũng muốn thăm Vãn Vãn!"


Cô và Cố Trạch Dã cùng đi vào, Cố Vãn Vãn đang luyện yoga, cô ấy đang tập yoga dưỡng sinh, cũng có hỗ trợ cải thiện tâm trạng của cô ấy trở nên tốt hơn.


"Anh về rồi à..." Khi Cố Vãn Vãn nhìn thấy Cố Trạch Dã, cô ấy rất vui.


Khi cô ấy nhìn thấy có cả Mặc Sơ nữa, cô ấy lập tức chạy qua: "Sơ Sơ, muộn thế này rồi cậu còn tới thăm tôi, tôi vui quá.."


Chỉ có điều, cô ấy còn chưa có vui mừng xong, vậy mà còn nhìn thấy có người thứ ba nữa, đó chính là Quyền Đế Sâm.


Thế nào thì Cố Vãn Vãn cũng không ngờ, tối nay cô ấy sẽ nhìn thấy...
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK