Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân viên phục vụ thấy mình quá oan ức, Mặc Sơ trông nghèo rớt mồng tơi, rõ ràng mà muốn đến lợi dụng Quyền Đế Sâm, cô ta đã vạch trần Mặc Sơ, thế nhưng tại sao Quyền Đế Sâm lại trừng phạt cô ta?



Bảo vệ tiến lên kéo nhân viên phục vụ đi, người quản lý thấy Quyền Đế Sâm đuổi việc nhân viên vì người phụ nữ ăn mặc bình thường này, cô ta lập tức tùy cơ ứng biến: “Tổng giám đốc Quyền, vị tiểu thư này, thật lòng xin lỗi, là do chúng tôi phục vụ không chu đáo. Mời vào trong, tôi sẽ lập tức mang thức ăn lên cho hai vị!”



Quyền Đế Sâm cũng không tiếp nhận, anh lạnh lùng lên tiếng: “Thông báo cho giám đốc quản lý, mở phòng tổng thống ra.”



“Vâng!” Quản lý đại sảnh lập tức bấm số nội bộ gọi cho giám đốc.



Quyền Đế Sâm đi về phía thang máy, Mặc Sơ nhanh chóng ăn thêm một miếng đậu hũ non. Tính khí của người này cũng xấu thật đấy, một câu nói mà đã khiến người phục vụ mất chén cơm rồi!



Đương nhiên việc anh đuổi người phục vụ xem thường người khác vẫn khiến trong lòng Mặc Sơ cảm thấy vô cùng thoải mái.




Nhưng mà cô thật sự đói quá!



Vì sao anh không dẫn cô đi ăn cơm mà lại muốn đến phòng tổng thống chứ?



Hay là… Anh đưa cô đến phòng tổng thống để dùng bữa?



Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ không đi theo thì dừng bước, khi xoay người lại, anh nhìn thấy cô đang liều mạng ăn hết chén đậu hũ non đã nguội kia!



“Mặc Sơ!” Quyền Đế Sâm trầm giọng kêu lên.



“Tôi tới đây!” Mặc Sơ nhanh chóng ăn hết, sau đó ném chén giấy vào thùng rác rồi theo anh đi vào trong thang máy.



Quản lý phòng tự mình đến tiếp đón anh: “Tổng giám đốc Quyền, phòng tổng thống đã được chuẩn bị xong xuôi, ngài có thể đến đó bất cứ lúc nào.”



Sau khi đến phòng tổng thống, Quyền Đế Sâm ra hiệu cho quản lý rời đi.



Cuối cùng cũng thấy ấm áp một chút! Mặc Sơ có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa bên trong và bên ngoài phòng!





Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ nhìn thấy phòng tổng thống, cô nhìn những sắp xếp xa hoa bên trong, ánh đèn thủy tinh sáng chói, còn có những bức tranh văn hóa phục hưng thời Trung Cổ không còn được in ấn. Cô quan sát một lúc, sau đó đưa mắt nhìn bóng người cao lớn bên cửa sổ.



Đó chính là bóng người của Quyền Đế Sâm, anh vừa bước vào phòng tổng thống cũng không thèm nói câu nào, thậm chí ngay cả áo vest cũng tiện tay ném trên ghế sô pha.



Đối với một người đã từng thực hiện nghĩa vụ, làm bộ đội đặc chủng, thì chắc chắn người đó sẽ không ném quần áo của mình lung tung như thế, anh đều chú trọng sự chỉnh tề và quy tắc trong mọi việc.



Mặc Sơ mặc kệ sự xa hoa bên trong phòng tổng thống, cô đi tới bên cạnh anh, anh đang tức giận sao?



“Tổng giám đốc Quyền…” Mặc Sơ cẩn thận gọi anh.



Dưới ánh đèn, một bên mặt của anh lập thể và rất đẹp, chiếc cằm nhọn hơi kiêu ngạo thể hiện sự uy nghiêm và lạnh lùng của anh.



Quyền Đế Sâm quay đầu, nhìn chằm chằm vào cô: “Cô không biết gọi điện thoại cho tôi sao?”



Mặc Sơ chu chu môi: “Tôi sợ anh không muốn bị quấy rầy.”



Cho nên cô tình nguyện ăn một chén đậu hũ non rẻ tiền, ngồi chờ anh từ nhà hàng đi ra.



“Đi tắm đi!” Anh trầm giọng nói.



Chân mày của anh nhíu lại, đôi môi mỏng tạo thành một đường cong lạnh lùng.



Mặc Sơ lập tức sững sờ, anh đang muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với cô ở đây sao?



Tại sao lại muốn mở phòng tổng thống chứ? Thật ra nhà của anh cũng đã vô cùng xa hoa! Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải cũng là một trong những khu biệt thự nổi tiếng trên toàn thế giới.

Dù thế nào đi nữa Mặc Sơ cũng không ngờ là tối nay cô mang cái bụng đói, bắt đầu cùng anh…



Cũng may là cô đã ăn một ít đậu hũ non, nếu không cô còn chưa ra trận đã không còn chút sức lực nào rồi!



Mặc Sơ vào phòng tắm, sau khi tắm xong thì chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm kiểu nữ, bước ra ngoài.



Quyền Đế Sâm vẫn đứng bên cửa sổ, hình như ngay cả tư thế cũng chưa từng thay đổi.



Cô biết anh xuất thân từ bộ đội đặc chủng, thế nhưng giải ngũ rồi mà vẫn còn muốn luyện tư thế quân đội sao?



Lúc cô nhẹ nhàng đứng bên cạnh anh, Quyền Đế Sâm kéo rèm cửa sổ, nhốt hết những tòa nhà đang sáng đèn bên ngoài cửa sổ, trong phòng chỉ còn lại ngọn gió trước cơn giông tố.



Anh khoanh tay trước ngực, trông vô cùng kiêu ngạo.



Anh dùng ánh mắt đang nhìn con mồi, từ trên cao nhìn xuống, kiêu ngạo nhìn chằm chằm vào cô.

Áo choàng tắm màu trắng dài tới mắt cá chân của cô, chỉ có một đai lưng bên hông được cô thắt lại thành một chiếc nơ con bướm thật to. Mái tóc dài ướt sũng, xõa đằng sau lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng từng đường nét tinh xảo.



“Cởi ra!” Đôi môi mỏng của Quyền Đế Sâm hé mở, lời ít nhưng ý nhiều.



Mặc Sơ thật sự không ngờ, anh sẽ bảo cô làm như thế…



Cô ngạc nhiên nhìn anh, hai tay đang rũ xuống một cái tự nhiên ở hai bên hông lúc này cũng từ từ siết chặt.



Thì ra người có tiền và người có quyền đều thích chơi gái, đúng không?



Chỉ là đẳng cấp của Quyền Đế Sâm quá cao, ẩn giấu quá sâu, anh chơi quá cao cấp, từ đầu đến cuối người bình thường không thể nhận ra!



Anh có thể cưng chiều cô không giới hạn, không cho phép bất kỳ người nào bắt nạt cô, thế nhưng cũng lấy dáng vẻ kiêu ngạo hơn người, thưởng thức cô trong lòng bàn tay mình, xem cô như một con mồi đang giãy dụa, anh cũng có những thú vui như những người khác!

Anh cũng là người như thế sao?



Đôi mắt Mặc Sơ ầng ậng nước, hai hàng lông mi nhẹ nhàng run lên, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay.



Hay là cô nghe lầm ở đâu rồi?



Bởi vì sau khi cô tắm xong, chén đậu hũ non nho nhỏ kia đã bị tiêu hóa hết. Mỗi khi đói bụng, đầu óc cô sẽ choáng váng, hoa mắt, có thể gặp ảo giác.



“Tổng giám đốc Quyền…” Mặc Sơ nhẹ nhàng lên tiếng gọi anh.



Vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo của Quyền Đế Sâm cũng không hề thay đổi dù chỉ một chút, anh cũng mang khí thế không cho bất kỳ người nào có thể từ chối: “Tôi không thích lặp lại, Mặc Sơ, cởi ra!”



Lúc này anh còn gọi thêm cả tên của cô, cơ thể của Mặc Sơ trở nên run rẩy, vẻ mặt cô cũng trắng bệch không còn giọt máu, hai mắt trừng lớn nhưng lại trống rỗng.



Cô biết anh không chỉ là chồng của cô mà còn là ông trời của cô!

Cô không thể làm trái lại bất kỳ mệnh lệnh nào của anh, bởi vì cho dù là lên trời hay xuống đất thì cũng đều do anh quyết định.



Chỉ là vì sao anh lại dùng cách thức như thế để bắt đầu đêm nay?



“Chúng ta… thật sự sẽ bắt đầu như thế sao?” Giọng nói của Mặc Sơ có chút run rẩy, biết rõ anh đã hạ lệnh, thế nhưng cô vẫn cố gắng thuyết phục anh.



Quyền Đế Sâm dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô: “Bắt đầu như thế nào đều do tôi quyết định!”



Mặc Sơ cúi đầu, nhìn chiếc áo choàng tắm xinh đẹp trên người mình, ảo tưởng vào hiện thực hoàn toàn trái ngược nhau.



Vừa rồi lúc đang tắm, cô cũng suy nghĩ, chờ lát nữa không biết cô và anh sẽ bắt đầu như thế nào…



Cô không dám hy vọng một người đàn ông từng là bộ đội đặc chủng sẽ lãng mạn, thế nhưng cô hy vọng anh có thể nhẹ nhàng một chút!

Chỉ là anh lại lạnh lùng, vô tình như thế!



Bàn tay nhỏ bé của cô từ từ di chuyển xuống chiếc nơ bướm bên hông, hình như con bướm xinh đẹp này muốn nhảy múa theo làn gió. Nhưng làm thế nào cũng không múa nổi, ngược lại sẽ tản ra rồi một mình lênh đênh.



Mặc Sơ hít một hơi thật sâu, nếu lúc trước đã kết hôn với anh thì cô đã hiểu được sẽ có kết cục như bây giờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK