Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn












"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"







"A..." Mặc Chiêu Đệ tức điên rồi hét lên, kẻ này là lừa đảo!


Trần Chân Dao thì tức đến nỗi ngất xỉu luôn, tiền gửi tiết kiệm của bà ta đã mất rồi, nhà của bà ta cũng không còn nữa, tiền dưỡng già của bà ta cũng không còn gì nữa rồi! Trong tài khoản của bà ta chỉ còn lại mấy tệ lẻ!


Trần Chân Dao trách móc Mặc Chiêu Đệ: "Con nhìn xem con đã kết giao bạn trai kiểu gì đấy hả? Cậu ta chính là kẻ lừa đảo! Mặc Chiêu Đệ, sao con lại gặp phải người đàn ông đó hả? Cậu ta không những không giúp chúng ta kiếm tiền, trái lại, còn lừa hết toàn bộ tiền của chúng ta... Ông trời ơi, tôi phải sống như thế nào đây?"


Mặc Chiêu Đệ cũng hồn bay phách lạc, tài sản hàng tỉ của cô ta, hóa ra chỉ là trắng trong nước, công dã tràng, kết cục là, chẳng kiếm được cái gì!


Tại sao? Tại sao lại cứ phải là hiện tại? Bây giờ ở ngay trước mặt họ hàng thân thích và hàng xóm hóng hớt, làm cho cô ta mất hết cơ chứ?



vietwriter.vn



"Đây là một âm mưu, tôi phải báo cảnh sát!" Mặc Chiêu Đệ phục hồi lại tinh thần, cô ta nói.


Cô ta đã mang 60 vạn tiền gửi tiết kiệm ngân hàng của bố mẹ, cộng thêm 100 vạn tiền bán căn nhà, đầu tư hết vào thị trường chứng khoán, kết quả, tiền đã mất, cổ thần cũng mất!


Đối với một gia đình bình thường mà nói thì 160 vạn là mạng của bọn họ!


Sao Mặc Đại Thăng có thể không tức chết cơ chứ!


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Mặc Chiếu Đệ đi đến trước mặt Quyền Đế Sâm, hai mẹ con bọn họ khóc lóc cực kỳ thảm thiết.


"Đế Sâm, chúng ta bị người ta lừa rồi, nhà đã không còn, tiền tiết kiệm cũng mất, bây giờ chúng ta không còn gì nữa rồi..." Trần Chân Dao khóc lóc nói: "Con có thể làm chủ cho chúng ta rồi tìm ra tên lừa đảo đã hại chúng ta không..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm chỉ lạnh nhạt nhìn hai mẹ con, cặp mẹ con toàn bày mưu tính kế chỉ để bóc lột Mặc Sơnày, có thế nào thì bọn họ cũng không đoán được, đây là cái bẫy mà Quyền Đế Sâm đã thiết kế trước!


Bây giờ, bọn họ đã mất hết rồi, thì lại cầu cứu Quyền Đế Sâm!


Mặc Sơ hơi sửng sốt, cô đã từng gặp cổ thần, cô cũng không ngờ người đàn ông này là một kẻ lừa đảo, cô nhìn cặp mẹ con từ trước đến nay luôn kiêu ngạo này, bây giờ đã rơi vào cảnh không còn gì cả, chỉ có sụt sịt không ngừng thôi.


Nên là, người đang làm, trời đang nhìn, báo ứng chính là vòng tuần hòa nhân quả như thế, không phải không báo, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.


Mặc Chiêu Đệ cũng khóc đến mức sắp đứt hơi rồi: "Anh rể, kẻ lừa đảo đó lại dám lừa em vợ của anh, anh nhất định phải giáo huấn anh ta! Đánh cho anh ta răng rơi đầy đất, bắt anh ta nôn hết số tiền mà anh ta đã nuốt ra!"


Quyền Đế Sâm coi thường Mặc Chiêu Đệ, thật là nực cười! Từ trước tới nay, chưa bao giờ Mặc Chiêu Đệ coi Mặc Sợ là chị, bây giờ cô ta chính là em vợ của anh ư?


Đây, chính là hiệu quả mà Quyền Đế Sâm muốn!


Đối với anh mà nói, mọi việc không cần tự xắn tay vào làm.


3


Anh chỉ cần đặt một cái bẫy, cái nhà này sẽ tan cửa nát nhà, anh mãi mãi chỉ cần đứng ở nơi cao nhất, lạnh nhạt quan sát là được rồi!


Mặc Tử Mãnh đứng ở bên cạnh nói nhỏ với Mặc Sơ: "Chị, chị xem, đây chính là báo ứng!"


Mặc Sơ thầm thở dài, cô cũng không biết, cặp mẹ con này sẽ có một ngày như này!


Lúc này, Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Mặc SƠ, em bảo phải làm sao?"


Anh sẽ tôn trọng ý kiến của cô!


Trong lòng Mặc Sơ hiểu, Quyền Đế Sâm luôn rất ghét cặp mẹ con này nhà họ Mặc, tham của lại hay nịnh bợ, nay bọn họ bị lừa cho mất trắng, thì đúng với ý nguyện của Quyền Đế Sâm rồi.


"Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát xử lý!" Mặc Sơnói.


Trần Chân Dao nghe vậy, bà ta lập tức nói: "Cảnh sát giải quyết không tốt bằng Để Sâm! Sơ Nhi..."


"Đế Sâm có rất nhiều việc phải làm!" Tất nhiên, Mặc Sơ cũng là người bảo vệ chồng mình: "Chuyện lừa đảo như thế này, vốn là chức trách của cảnh sát! Đợi đưa linh cữu của bố đến nơi an táng xong, thì báo cảnh sát đi!"


"Bây giờ mẹ bảo luôn!" Trần Chân Dao nói với giọng cực kỳ nịnh nọt: "Mặc Đại Thăng đã chết rồi, cả đời ông ấy cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, người đàn ông không có bản lĩnh, lại còn chết vào lúc mấu chốt này nữa."


Mặc Sơ nghe mà tâm lạnh, dù sao cũng là vợ chồng một thời mà!


Tục ngữ nói, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, bây giờ Mặc Đại Thăng đã mất rồi, Trần Chân Dao còn nói ông ta như vậy!


Mặc Đại Thắng chôn xong, khách khứa cũng tản đi.


Trần Chân Dao lập tức báo cảnh sát, bà ta kể cho cảnh sát nghe chuyện bọn họ bị người ta lừa, bà ta còn đặc biệt nhấn mạnh: "Tôi là mẹ vợ của Quyền Đế Sâm, Chiêu Đệ là em vợ của cậu ta, chúng tôi bị người ta lừa mất tiền của và nhà ở, các đồng chí nhất định phải xử lý theo lẽ công, nếu không tổng giám đốc Quyền sẽ mất hứng đó..."


Đây rõ ràng là giọng điệu dựa vào Quyền Đế Sâm để tạo áp lực cho cảnh sát!


Mặc Sơ đang tiễn Thiệu Vĩ Trạch đi, cô nhìn anh ta: "Cảm ơn em có thể về, lúc về thuận buồm xuôi gió nhé!"


"Chị..." Thiệu Vĩ Trạch gật đầu: "Bảo trọng, em đi đây!"


Sau khi Thiệu Vĩ Trạch trầm mặc ít nói rời đi, Mặc Tử Mãnh đứng ở trước mặt Mặc Sơ: "Chị, em cũng phải về trường đây!"


"Chơi điện tử ít thôi, đọc nhiều sách vào!" Mặc Sở giáo huấn chân thành: "Bây giờ em đang ở cái tuổi tốt để đọc sách, đừng đợi đến khi bỏ lỡ thời gian này rồi mới hối hận tại sao khi xưa mình không đọc sách, không học tập nghiêm túc! Còn nữa, phải tránh, trên trời sẽ không có miếng bánh nào rơi xuống đầu, con người không được tham lam! Nhất định phải làm một người chính trực!"
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK