Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.







Làm sao mà Long Diệu Thiên có thể cho cô giãy dụa cơ chứ, ông ta lập tức đè Mặc Sở dưới người, lúc Mặc Sơ lăn mình, lưng cô lộ ra, một nốt ruồi đỏ bên hông hiện ra trước mắt Long Diệu Thiên một cách cực kỳ rõ ràng.


Trong tích tắc này, Long Diệu Thiên như bị sấm đánh trúng, nhất thời không nói ra được một câu nào.


Bởi vì, 25 năm trước, ông ta đã cường bạo một người phụ nữ có nốt ruồi ở lưng!


Long Diệu Thiên ở lúc đó, một lòng mê say con đường quan lộ, VỢ vừa sinh Long Yên, vẫn không thể thỏa mãn cơ thể huyết khí phương cương của ông ta, vào một lần ông ta tặng phụ nữ cho một lãnh đạo nào đó, trong hoàn cảnh chướng khí đó, ông ta cũng đã hưởng thụ cái loại cuộc sống mơ mơ màng màng đó.



vietwriter.vn



25 năm đã trôi qua, ông ta đã quên đi dung mạo của người phụ nữ đó từ lâu rồi.


Nhưng, nốt ruồi đỏ ở sau lưng cô ta kia, thì vẫn vô cùng rõ ràng trong óc ông ta, chỉ cần ông ta vừa nhớ tới thì liên hưng phấn.


Nhưng mà, giờ phút này, khi ông ta nhìn thấy nốt ruồi đỏ sau lưng Mặc Sa, ông ta lại bị nước mưa tạt cho lòng lạnh thấu.


"Cô bao nhiêu tuổi?" Long Diệu Thiên nói câu này, gần như là bật ra từ trong cổ họng!


Mặc Sơ nhân lúc ông ta không có động tác gì, thì lập tức đẩy ông ta ra, lăn sang một bên!


"Không liên quan đến ông!" Mặc Sơ chửi: "Cầm thú, tôi còn nhỏ hơn cả con gái ông, ông cũng xuống tay được!"



vietwriter.vn



Đúng là Long Diệu Thiên đã sắc dục huân tâm rồi, Mặc Sơ đã khơi mào lên dục vọng chinh phục của ông ta, nhưng, có thế nào thì ông ta cũng không ngờ, Mặc Sơ có thể là hậu quả phóng túng của ông ta vào 25 năm trước!


Ông vừa nghĩ tới đây, thì càng có suy nghĩ phải loại bỏ Mặc Sơ.


Nếu như Mặc Sơ là con riêng của ông ta, vậy thì gia đình của ông ta, sự nghiệp của ông ta, vào thời điểm quan trọng ông ta đang chuẩn bị tranh cử tổng thống, đều sẽ bị ngâm nước nóng!


Lúc Long Diệu Thiên vừa nghĩ tới chuyện ông ta sẽ mất tất cả, ông ta đã nổi lên sát tấm với Mặc Sơ, hơn nữa đây là thà giết nhầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một cái!


Khi một bàn tay của ông ta mò đến cổ của Mặc Sở, bên ngoài có người kêu lên: "Ông chủ, bên ngoài toàn là đặc công bộ đội! Bọn họ đã xông vào rồi!"


Khi mà tay của Long Diệu Thiên đang bóp chặt, ông ta muốn giết chết Mặc Sơ!


Mặc Sợ thì dùng hết sức, nhấc hai chân lên đá, đá mạnh lên mặt Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên ăn đau, ông ta lùi ra sau mấy bước, bất thình lình từ trên trực thăng, Quyền Đế Sâm thắt dây an toàn đạp một cước đá văng thủy tinh.


Thủy tinh bốn phía mở ra, Long Diệu Thiên lập tức bỏ chạy!


Quyền Đế Sâm nhảy vào, anh lập tức ôm Mặc Sơ vào lòng: "Bà Quyền..."


Tuy mắt Mặc Sơ không nhìn thấy, nhưng cô lại nghe được giọng của anh, cô vui vẻ nở nụ cười: "Anh Quyền là đại anh hùng của em!"


Đối với sự thoải mái của Mặc Sở, trái tim của Quyền Đế Sâm đang run rẩy, anh đã nhìn thấy rõ ràng cảnh Long Diệu Thiên muốn bóp chết Mặc Sơ!


Nếu anh mà đến chậm một chút nữa, kết cục của Mặc Sở, thật sự là không dám tưởng tượng!


Quyền Đế Sâm cởi tấm vải bịt mắt cô ra, anh cởi trói trên tay và trên chân cô, nhìn thấy quần áo cô bị xé rách, anh cởi áo khoác ra, phủ lên người cô.


Quyền Đế Sâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nửa bên mặt của cô vừa sưng vừa đỏ, trái tim anh đau quả!


Khi anh đẩy cổ áo của cô ra, anh nhìn thấy dấu năm ngón tay đỏ tươi trên cổ cô, vào giây phút đó, lòng anh đau như cắt!


Mặc kệ ban đầu là dựa vào mục đích gì, nhưng vào giờ phút này, trong lòng anh, Mặc SƠ chính là người phụ nữ duy nhất của anh!


Quyền Đế Sâm gọi điện cho phòng giám định: "cử người tới lấy chứng cứ!"


Rất nhanh, người của phòng giám định đã tới lấy chứng cứ dấu bóp trên cổ Mặc Sở, với cả dấu bàn tay trên mặt cô, hiện trường cũng đã lấy bằng chứng rồi.


"Tổng giám đốc Quyền, anh có thể đưa phu nhân đi rồi!" Người của phòng giám định nói: "Có thông tin mới nhất, chúng tôi sẽ báo cho anh đầu tiên!"


Quyền Đế Sâm bế Mặc Sơ lên, anh nói một cách kiên định bên tai cô: "Anh sẽ không tha cho ông ta!"


Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới bệnh viện, Lục Vũ Trạch kiểm tri cẩn thận vết thương cho cô, sau đó bôi thuốc cho cô.


Dương Tử lái xe, Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ngồi ở ghế sau, anh cầm một túi nước đá chườm lên mặt cho cô.


Dấu năm ngón tay kia nhìn thấy mà ghê người, làm cho quyền Đế Sâm đau lòng lắm!


Anh không nói gì hết, anh chỉ im lặng chườm đá cho cô, giảm bớt sưng đỏ và đau rát trên mặt cô.


Sau khi hai người về đến nhà, Quyền Đế Sâm chỉ đánh mắt với Dương Tử một cái.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK