Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Sơ nghe cậu thiếu niên mặt hoa da phấn nói vậy thì cười khúc khích còn Quyền Đế Sâm thì tức giận đến mức lông mày nhướng cả lên, vốn dĩ ngày thường trong anh đã uy nghiêm, cương nghị rồi nên khi tức giận, trông anh như mặt biển sắp nổi cơn sóng thần.


"Thôi được rồi chú ơi." Cậu thiếu niên mặt hoa da phấn vươn tay kéo lấy tay Mặc Sơ: "Chênh lệch tuổi tác giữa chúng ta quá lớn, nói chuyện không thông đâu, em gái này là của tôi nhé."



Mặc Sơ thấy tóc người đàn ông này cũng dựng đứng lên, cô biết Quyền Đế Sâm tức giận.


Bàn tay nhỏ bé của cô thoát khỏi tay của cậu trai trẻ, hai tay cô cũng ôm lấy cánh tay Quyền Đế Sâm: “Em trai nhỏ, cậu đi chỗ khác chơi đi, tôi chỉ thích những ông chủ trông chứng chạc, trưởng thành.”


“Chị, chị đúng là không có mắt” Cậu trai trẻ có vẻ như bị thương, cục than đen kia có gì được chứ. Anh ta trắng trẻo, dịu dàng, bề ngoài đẹp trai như Phan An.


Quyền Đế Sâm thấy anh ta vẫn còn lằng nhằng không chịu đi, ánh mắt anh lộ vẻ hung ác, thấp giọng hét lên: “Còn không đi?”




Đi thì đi, còn hung dữ cái gì, cậu trai trẻ vừa bỏ đi vừa nói: “Chị, lần sau chúng ta hẹn gặp.”


Lúc này, Mặc Sơ cười ra tiếng.


Cô nhìn Quyền Đế Sâm đứng ở trong nước, các đường nét trên gương mặt anh vô cùng tuần tú, thế nhưng da lại có hơi đen.


Nhưng mà người đàn ông này đặc biệt là người đàn ông đã từng làm lính đặc chủng, đen một chút thì có liên quan gì.


Nhưng mà vẻ mặt của người đàn ông này, là có ý gì?


Cô không chê anh già, cũng sẽ không chê anh đen.


Quyền Đế Sâm cũng đưa mắt nhìn cô, cô bị ngâm trong nước, đẹp giống như búp bê. Lúc gương mặt hướng lên trời trông càng tinh xảo hơn, trông vô cùng thần tiên. Lúc cô nhoẻn miệng cười, đôi mắt hạnh phúc đến mức như Nguyệt Nha Nhi vậy.


Lúc cô gái khác ngâm trong nước, một khi hướng mặt lên trời trông còn đáng sợ hơn cả quỷ.


Trái lại cô đẹp hơn, càng đơn giản lại càng hấp dẫn ánh mắt của người khác.


“Chủ Quyền” Mặc Sơ nhỏ giọng gọi anh.


Đôi chân mày kiếm của Quyền Đế Sâm nhướng lên, thật sự xem anh là chủ, anh già như thế sao?


“Ngài Quyền.” Mặc Sơ lại đổi cách khác để gọi anh.


Quyền Đế Sâm hừ một tiếng, không phải cô cảm thấy những cậu trai trẻ ăn ngon hơn đó chứ?


“Chồng à.” Mặc Sơ nhẹ nhàng gọi, cô lắc cánh tay anh, rạo rực dâng lên một làn sóng.


Xưng hô này, từ chú, đến ngài rồi lại đến chồng, lông mày Quyền Đế Sâm nhướng lên trời, rồi mới dần dần rơi xuống, anh từ trên cao nhìn xuống cô.


Hừ, cô còn biết anh là chồng của cô đấy!


Mặc Sơ đặt hai tay lên cổ anh, ở trong nước lại khiến cô giảm bớt nhiều khí lực, đôi chân nhỏ của cô cũng có thể vỗ vào trong nước.


“Anh thật sự tụt hậu rồi.” Mặc Sở cười nói: “Bây giờ có rất nhiều nữ sinh nhỏ đều thích gọi chồng mình là chú.” Mặc SƠ cười lên: “Mặc dù trông em vừa trẻ vừa đẹp, thế nhưng anh là chú chồng của em mà, yên tâm đi. Em đã trúng ái tình với đàn ông giống như chú.”.


Quyền Đế Sâm không biết tư tưởng kính ngưỡng của những nữ sinh bọn họ, thế nhưng cái miệng nhỏ nhắn của người phụ nữ này, nói tới nói lui, vẫn vô cùng ngọt ngào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK