Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!




Cô ta đi thẳng vào văn phòng của Mặc Sa, sau đó kiêu ngạo nhìn Mặc Sơ.


Mấy tháng không gặp, Mặc Sơ trở nên càng có khí chất xuất chúng, làn da xinh tươi, vừa nhìn liền biết là được đàn ông và cuộc sống dễ chịu làm cho cực kỳ tốt.


Mặc Sơ nhìn thấy Long Yên: "Cô Long..."



vietwriter.vn



Long Yên nhìn chằm chằm vào Mặc Sơ: "Bà Quyền..."


Bà Quyền, cái xưng hô này vốn phải thuộc về Long Yên, nhưng, Quyền Đế Sâm lại cho Mặc So.


"Có chuyện gì không?" Mặc Sợ biết Long Yên từ trong từ đi ra, nhất định là sẽ không chịu để yên.



vietwriter.vn



"Có!" Long Yên ngồi trên bàn làm việc màu đen của Mặc Sơ: "Tôi muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm!"


"Không có khả năng!" Mặc Sơ sẽ bảo vệ cuộc sống hôn nhân của mình, cô đúng mực nói: "Hiện tại anh Quyền là người đã kết hôn, không thuộc đối tượng hẹn hò của bất kỳ khách hàng nữ nào trong công ty chúng tôi."


Long Yên lại mỉm cười: "Mặc SƠ, cô thật là xấu tính! Đảnh vào danh hào chọn Vợ cho Quyền Để Sâm, thật ra toàn là tính toán vì mình! Cô thật là không biết xấu hổ!"


Mặc Sơ chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ thật sự của Quyền Đế Sâm, anh và cô kết hôn kín, anh có phách lối chọn Vợ, anh tổ chức hôn lễ thế kỷ, nhưng mà, cô không quan tâm anh nghĩ cái gì, cô chỉ quan tâm là anh cho cô cho các con cuộc sống như thế nào.


"Cô nói xong chưa?" Mặc Sơ bực mình nhíu mày.


"Giữa chúng ta, chưa xong đâu!" Long Yên sẽ không để yên như thế: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Cô chỉ là một cô bé mồ côi không chốn nương tựa, cô muốn đấu thắng tối ư? Không có cửa đâu!"


Mặc Sơ nhìn cô ta, cô thản nhiên nói: “Thiên tử phạm pháp xử như thứ dân, con người bình đẳng trước pháp luật! Cho dù cô là con gái của cựu phó tổng thống, cô cũng không chạy thoát khỏi chế tài của pháp luật đầu! Long Yên, cô mới là người phải tự giải quyết cho tốt!"


Long Yên vỗ bàn tức giận: "Mặc SỢ, tôi không có chủ động hút phấn k, tôi không có! Tôi bị hãm hại, là cô lừa tôi! Cô yên tâm, tôi sẽ tìm ra người bạn thân đã phản bội tôi, tôi sẽ bầm thây vạn đoạn cô ta ra, để cho cô ta hiểu, kết cục của việc phản bội tôi là gì? Tôi cũng sẽ tìm ra, là người nào đã sai khiến cô ta hãm hại tôi! Bất kể là cô hay là Quyền Để Sâm, tôi đều sẽ không tha cho các người!"


Mặc Sơ hừ lạnh một tiếng: "Tôi chẳng hãm hại gì cô, Đế Sâm cũng sẽ không. Có một số người tâm thuật bất chính, bản thân tác phong tối loạn, hay là bị chứng vọng tưởng người bị hại. Tôi nói cho cô biết, Mặc Chiêu Đệ có chứng vọng tưởng của người bị hại, cô có biết bây giờ cô ta như thế nào không?"


Tất nhiên là Long Yên biết, cô ta có xem tin tức rồi, Mặc Chiêu Đệ đối mặt với tố cáo của tội cố ý giết người.


"Cô tin tưởng người này như vậy sao?" Long Yên cười ha hả: "Nếu như anh ta thật lòng yêu cô, tại sao ngay từ đầu đã ẩn hôn với cô? Tại sao lại muốn phách lối chọn vợ? Mặc Sở, chỉ dựa vào công phu mèo cào của cô, thì sao có thể nhìn thấu Quyền Đế Sâm, lão hồ ly nghìn năm này cơ chứ? Cô tin tưởng anh ta sao? Cô sẽ tin tưởng đến nỗi bản thân không có gì cả!"


"Không cần có nhọc tâm!" Bây giờ Mặc Sơ là kiểu bất kể người khác có nói gì, cô đều sẽ chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm: "Cô không còn chuyện khác nữa, thì tôi phải làm việc rồi!"


Long Yên nhảy xuống bàn của cô: "Cô ly hôn với anh ta đi!"


"Nực cười!" Đây là câu chuyện cười không có hàm lượng kim nhất mà Mặc Sơ từng nghe: "Tôi thấy cô có chứng vọng tưởng rồi đấy! Đi khám bác sĩ tâm lý sớm đi!"


Lúc này, Long Yên chống hai tay lên mép bàn làm việc màu đen của cô: "Mặc Sở, bây giờ cô và anh ta ly hôn hòa bình, nhất thời tâm trạng tôi tốt, tôi tha cho cô! Bằng không tôi sẽ tuột sạch mọi cái khố mà cô có, để cho cô trần trụi trước mặt cả thế giới"


"Tôi làm người trong sáng vô tư, tôi cũng trung thành nhất quán với hôn nhân." Mặc Sơ đứng lên: "Xem ra, những uy hiếp này của cô, chẳng có tí tác dụng nào với tôi! Cô đi đi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài, vậy thì không đẹp mặt đầu!"


Mặc Sơ tự nhận là không làm việc gì hổ thẹn, cũng không sợ bị người ta đào lại quá khứ!
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK