Cô nhìn anh với ánh mắt hơi kinh hồn, sau đó cắn môi nhỏ giọng nói: "Tổng dục như thế, không tốt cho cơ thể."
"Em đã hỏi chuyên gia sức khỏe rồi hả?" Quyền Đế Sâm không nhịn được trêu cô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Sơ đỏ bừng, cô nào có không biết ngượng đi hỏi thầy thuốc đông y cải vấn đề này, cái này là cô tự nói!
Quyền Đế Sâm đưa tay ra, nhẹ nhàng nhéo mả cô: "Em xem, lời người khác nói, có một số là thật, có một số là giả, cho dù là cái mà bản thân đã trải qua thì cũng chưa chắc là thật, đúng không?"
"Ừm!" Mặc Sơ gật mạnh đầu.
Quyền Đế Sâm ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, cô nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh!"
"Cảm ơn anh cái gì?" Quyền Đế Sâm nhéo má cô như là trừng phạt, khách khí với anh như vậy hả? Giữa vợ chồng mà muốn tương kính như tân* sao? (Tương kính như tân: ý là tôn trọng nhau như khách).
Mặc Sơ ngào vào anh: "Lúc em mang theo đứa nhỏ, cũng đã nhìn qua rất nhiều ấm lạnh của nhân gian, nhưng chưa bao giờ có như anh, đối xử tốt với Hi Hi như thế..."
Cô nói đến câu sau, thì hơi nghẹn nhào, làm mẹ đều như thế, thà mình nhận hết bất công và uất ức, cũng không muốn người khác để những cái này lên người đứa nhỏ.
"Cho dù là Quyền Đế Đình, anh ta cũng sẽ không tốt với đứa bé như thế..." Mặc Sơ vẫn tưởng là, đứa bé là của Quyền Đế Đình?
Ai mà biết, lúc Quyền Để Sâm nghe thấy ba chữ em trai đó, anh trầm giọng nói: "Đừng nhắc đến tên của nó!"
Mặc Sơ giật mình, cô gật đầu thật mạnh, cô cũng không muốn nhắc đến thêm nữa.
Quyền Đế Sâm nhìn gương mặt tươi cười đẫm nước mắt của cô, anh nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên khóe mắt cô: "Mặc Sở, bất kể là ai chĩa mũi nhọn vào em hoặc con, thì đều phải dũng cảm đánh lại!"
Mặc Sơ mở to mắt, hơi nước mênh mông, như là mưa phùn đang từ từ kéo tới, cô không nói nên lời, nhưng lại gật đầu thật rõ.
Điều mà anh dành cho cô, bất kể lúc nào thì đều khiến cô cảm thấy an tâm.
Giống như giờ phút phút này, Quyền Đế Sâm không chỉ bảo vệ cô trước mặt người ngoài, lúc bí mật anh cũng cực kỳ yêu thương cô, đối diện với một người đàn ông như thế này, từ cơ thể cho đến trái tim cô đều tràn ngập hạnh phúc và vui sướng.
Cô đưa tay ra, nhẹ nhàng vòng lên cổ anh, cả người cũng chui vào trong lòng anh.
Cô ngửa mặt lên nhìn anh, quai hàm của anh có một thanh ảnh màu nhạt, cô không kìm lòng nổi ngẩng đầu hôn lên cằm anh...
Bỗng nhiên, cửa mở ra.
ta, con tới sớm rồi!"
Mặc Sơ không ngờ con trai lại tới vào lúc này, cô hơi xấu hổ, từ trong lòng Quyền Đế Sâm ngồi thẳng người lại: "Hi Hi, mau tới đây, mẹ đói lắm rồi, con còn không đến là bọn mẹ ăn no luôn rồi đấy!"
Mặc Hi đi tới, ngọt ngào gọi: "Đét đi (daddy), mami (mẹ)...."
Quyền Đế Sâm gật đầu.
Mặc Hi chui vào lòng Mặc Sơ: "Chúc mừng mẹ đã đoạt giải! Còn là bố trao giải thưởng nữa chứ! Năng lượng cao ngược cẩu độc thân như này, kích thích người ta quá đi!"
"Con còn nhỏ đó!" Mặc Sơ ôm cậu bé vào lòng "Mau ăn cơm!"
Trên bàn cơm, ba người ngồi quanh nhau.
Mặc Hi ngồi giữa Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm, Mặc Sợ biết Quyền Đế Sâm thích uống rượu trắng, cô cũng uống cùng anh.
Kết quả, cô mới chạm môi một chút thì đã bị cay cho không chịu nổi.