"Chẳng phải cô muốn đi điều tra chuyện của Kiều Thanh Du sao?" Cố Mộc Thành nói: "Vừa khéo tôi đang rảnh, cùng đi đi!"
Mặc Sơ lên xe, hai người cùng đi đến nơi xảy ra tai nạn.
Cổ Mộc Thành và Mặc Sơ xuống xe, kiểm tra tình hình xung quanh một chút, Cố Mộc Thành nói: "Chúng ta có thể đi đến cục giao thông xem dáng vẻ của chiếc xe đó trước, với cả hình dáng của người lái xe, huống hồ, nếu mà là người đâm xe chuyên nghiệp, không khó để tìm ra thân phận của anh ta!"
"Anh nói cứ như thể mình là Sê Lốc Hôm ý nhỉ?" Mặc Sơ nhìn anh ta.
Cố Mộc Thành lại bật cười: "Cô không biết à? Watson chính là bạn thân của Sẽ Lốc Hôm, hai người cùng nhau phá án, Watson cũng là bác sĩ đấy!"
"Anh thật đúng là không biết xấu hổ!" Mặc Sơ cảm thấy người trẻ tuổi này da mặt dày!
"Cảm ơn đã khích lệ!" Cố Mộc Thành khởi động xe: "Nào, lên đi, chúng ta đến cục giao thông, xem video đã thu lại"
Cố Mộc Thành thông qua quan hệ ở cục giao thông, lấy được thông tin của chiếc xe đó, kết quả là xe đã đổi biển số, thông tin thật của chiếc xe cũng không điều tra ra được, tài xế cũng chỉ có một cái bóng lưng, quả đúng như lời Kiều Thanh Du nói, đội mũ lưỡi trai.
"Manh mối đến đây là đứt đoạn rồi!" Mặc Sơ nói: "Có còn cách khác không?"
Cố Mộc Thành vỗ tay một cái: "Tôi là ai cơ chứ? Sao có thể không có cách
chứ?"
Nhưng mà, ngay sau đó anh ta lại càu nhàu một câu, anh ta chịu khó rửa sạch tội danh cho tình địch thế này, đúng là yêu không giới hạn mà!
Anh ta đánh dấu lại toàn bộ quãng đường của chiếc xe đã đổi biển này lại, lúc quan sát chiếc xe này biến mất ở trong video, anh ta đã đánh dấu một noi.
"Có nhìn ra được lân cận có gì đặc biệt không?" Cố Mộc Thành chỉ vào bản đồ 3D.
Mặc Sơ nói: "Có quán bar, sòng bạc, tiệm làm tóc, toàn là chỗ ăn chơi... đoán chừng anh ta tông người bị thương xong, người thuê anh ta đã cho anh ta một số tiền, anh tới để tiêu sài!"
"Đi!" Cố Mộc Thành lái xe, đi về phía đó.
Hai người xuống xe ở phố giải trí, thời điểm này chưa đến giờ trưa, phố giải trí cũng chưa mở cửa.
Cổ Mộc Thành cũng lợi dụng thời gian hiện tại, tìm được người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đi vào một quán ăn chơi.
"Anh ta là đi chơi gái à?" Mặc Sơ chỉ vào một tiệm uốn tóc: "Hơn nữa, có thể nhìn ra là anh ta còn là khách quen, thế thì dễ làm rồi!"
Cố Mộc Thành gật đầu: "Chúng ta đi ăn cơm trước, tốt nhất là chập tối hãng
tới."
Cố Mộc Thành cũng đã tìm được một quán ăn khá chất lượng ở gần đó, Mặc Sơ cầm thực đơn rồi nói: "Anh gọi món, tôi mời khách!"
"Tôi phải ăn một trận của cô mới được!" Cố Mộc Thành đùa cô.
"Được, tôi đi vào nhà vệ sinh trước đã." Mặc Sơ cầm túi xách của mình lên, lúc cô đi về phía nhà vệ sinh, không ngờ rằng, lại đụng phải Quyền Đế Sâm ở trong quán ăn này.
Bên cạnh anh, còn có một người đẹp mà cô chưa gặp bao giờ, người đẹp này nhìn qua anh khí bức người tư thế oai hùng hiên ngang!
Quyền Đế Sâm cũng đã nhìn thấy cô, với cả Cố Mộc Thành đang dựa vào bàn ngồi cách đó không xa.
Mặc Sơ gặp Quyền Đến Sâm ở chỗ này, giờ phút này cô có băn khoăn, khó tránh khỏi có hơi bất ngờ.
Cô gái đứng bên cạnh anh là ai?
Đương nhiên, Quyền Đến Sâm sẽ không chủ động giải thích điểm này với cô!
Cô đang định đi tới chào hỏi anh, nào ngờ Quyền Đến Sâm lại trước một bước nói với người đẹp bên cạnh: "Vào phòng thôi!"
Anh bước nhanh đi thẳng về phía trước, người đẹp bên cạnh cũng đi theo.
Chỉ để lại một mình Mặc Sơ đứng yên tại chỗ, anh giận rồi sao? Là như thế sao? Nếu không tại sao không để ý đến cô chứ?
Mặc Sơ không biết có phải anh đã giận rồi không, cô hít sâu một hơi, đi vào nhà vệ sinh, lúc cô đi ra Cố Mộc Thành đã gọi món rồi, hơn nữa anh ta thật sự không nương tay chút nào, gọi mấy nhiều món tủ của quán.
Anh ta thấy sắc mặt của cô không tốt, mỉm cười nói: "Có phải cô sợ rồi đúng không? Yên tâm ăn đi! Tôi gọi món, cô mời khách, tôi trả tiền."