Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Sơ đưa hai tay ra ôm cổ anh, cô hơi ngượng ngùng: "Anh còn nhớ chuyện sáu năm trước không?"


"Em nói chiếc đồng hồ đeo tay ả?" Quyền Đế Sâm cảm thấy, cô giống như một tiểu yêu tinh vừa nổi lên mặt nước, cực kỳ mê người.



"Ở trên xe..." Cô nhỏ giọng nói: "Anh dã man kéo em lên xe anh, cái đó em..."


Quyền Đế Sâm nhớ lần trước lúc anh định nhắc đến chuyện này với cô, cô rất tức giận, cô vẫn còn bóng mờ của lúc đó, giờ phút này có chủ động nhắc tới, anh vẫn hơi lo lắng.


"Sao anh có thể như thế, em đau lắm..." Cô không oán hận như trong suy nghĩ của anh, trái lại còn như đang làm nũng!


Đôi mắt Quyền Đế sâm thâm thúy như biển, lúc đó anh đã xảy ra một số chuyện không vui, cộng thêm anh đã uống rượu, kết quả."




"Lúc đó ở trên xe là em?" Quyền Đế Sâm bưng mặt cô, vẻ mặt không nhìn ra giận hay vui, nhưng lại có tiết tấu bão tố sắp đến: "Sáu năm trước đã trộm đi hạt giống của anh rồi à?"


"Em trộm đâu?" Mặc Sơ mất hứng rồi: "Rõ ràng chính là anh cường...chiếm anh..."


Cô mới mười tám tuổi, đã bị anh chiếm cho bản thân dùng, mấu chốt là trên xe tối như vậy, đến cả người đã chiếm lấy cô là ai cô cũng không biết.


"Nhưng mà, Mặc Hi đúng là con trai của anh!" Quyền Đế Sâm để cô ở mép bồn tắm, cường thế ép sát cô.


"Anh làm gì mà hung vậy?" Mặc Sơ trừng mắt liếc anh một cái.


"Em thử nhìn xem, con trai anh bị em nuôi năm năm rồi, em lại không nói cho anh biết, em nghĩ sao" Quyền Đế Sâm nhìn đường cong lung linh tuyệt đẹp của cô, thật sự là mê người đến cực điểm.


Anh đã uống say, cũng không có nhìn thấy mặt cô, anh chỉ biết người phụ nữ dưới thân, đang khóc thút thít cầu xin tha..."


"Em không biết đó là con của anh!" Mặc Sơ cắn môi.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm vô cùng nghiêm túc: "Mặc Sơ, anh chưa từng điều tra về em, em không ngốc, chắc em hiểu là vì sao!"


Mặc Sơhiểu, nói cách khác, anh sẵn lòng tin tưởng cô!


Cô nhìn anh chăm chú: "Chẳng phải em đã bị Diệp Tử lừa sao?"


Đây cũng không phải lỗi của cô, tại sao anh lại hung dữ như vậy?


"Em không nghĩ là, Hi Hi giống anh như thế, liệu anh và thằng bé có quan hệ huyết thống không à?" Quyền Đế Sâm đụng vào đầu cô.


Mặc Sơ vội vàng thanh minh: "Em có đi giám định DNA, nào ngờ Diệp Tử lại biết em giám định DNA là giám định DNA của anh và Hi Hi, chẳng phải cô ta đã động chân động tay sao? Em thầm nghĩ, trên đời này có rất nhiều người giống nhau, em đâu có nghĩ là Diệp Tử cố tình hại em đâu? Huống hồ, lúc em đi New York, em lại gặp Quyền Để Đình... Quyền Để Đình cũng có mấy phần giống anh..."


An Ngôn bảo Diệp Tử tính kế Mặc SƠ, giám định DNA của Mặc Hi và Quyền Để Đình không trùng khớp, tiếp sau đó, lúc Mặc Sơ ở New York, An Ngôn lại lấy ra một bản giám định DNA giả, đó chính là giám định Quyền Đế Đình và đứa trẻ là quan hệ trực hệ bổ con.


"Mặc kệ thế nào, bây giờ chuyện đứa bé đã làm rõ rồi!" Mặc SƠ vui vẻ nói: "Hi Hi là con của anh, em rất vui!"


Cô luôn hy vọng đứa bé là con của canh, sau khi đi một vòng lớn, cuối cùng chân tướng về chuyện của Mặc Hi đã sáng tỏ.


"Anh thật muốn trừng phạt em thật nặng..." Quyền Đế Sâm ấn cô lại trong bồn tắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK