Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.




Mộ Thế Trung tức đến độ muốn đánh người, kết quả Mộ Dật Phong lại một tay bắt được cánh tay của ông ta: "Đừng tính toán đánh con! Bố không phải là đối thủ của con!"


Một Dật Phong nói xong liền đi ra ngoài.


"Nghịch tử, tạo tức chết rồi đây này!" Mộ Thể Trung ném cặp ngọc kỳ lân trên bàn vào vách


tường, vỡ tan tành.


Rất nhanh, quản gia đã tới báo: "Ông chủ, có một vị tên là Long tiểu thư tới gặp ông, nói là chuyện có liên quan đến chuyện cậu cả có phụ nữ ở bên ngoài!"



vietwriter.vn



"Kêu cô ta vào!" Mộ Thể Trung ra hiệu quản gia thu dọn tàn cục ở trong thư phòng.


Sau khi quản gia tự mình quét dọn xong, Long Yên cũng đã tới nơi.


Cô ta nói: "Bác Mộ, chào bác! Cháu là Long Yên, con gái của Long Diệu Thiên!"


"Trước nay, tôi và bố cô không có bất kỳ qua lại nào." Mộ Thể Trung bực mình nhíu mày: "Không cần làm thân mang thích."


Long Yên cũng nghe ra ý bài xích và bất mãn trong giọng điệu của ông ta, cô ta cũng không để ý, cô ta nói: "Chỗ cháu có ảnh chụp làm bằng chứng, là Mộ Dật Phong và người phụ nữ khác ở bên nhau."



vietwriter.vn



Lúc này, cô ta mở điện thoại ra, mở ra thì chính là ảnh chụp Mộ Dật Phong lái xe đưa Mặc Sơ về nhà, hai người đang ngồi trong xe.


"Không có khả năng!" Mộ Thể Trung phủ định luôn: "Mặc Sơ là phụ nữ đã có chồng, cô ta không thể ở cùng với Dật Phong! Nhóc Yên, nếu cô muốn lợi dụng tay tôi để tấn công Mặc So, thì cô phải thấy vọng rồi!"


"Cháu mặc kệ bác có tin hay không, tóm lại cháu đã cung cấp tình báo cho bác rồi!" Long Yên nhún vai: "Trả điện thoại cho cháu, cháu đi đấy!"


Long Yên lại đợi thêm hai ngày, quả nhiên không thấy Mộ Thể Trung ra tay với Mặc Sơ, cô ta không hiểu, cô ta đã giựt dây rất nhiều người đi chĩa mũi nhọn vào Mặc Sở, tại sao Mộ Thế Trung không tin cơ chứ?


Vì thế, Long Yên lại đi trong sân trường, cô đã gặp Đường Tuyết Nhi.


"Tuyết Nhi..." Long Yên và cô ta đã có duyên gặp nhau vài lần: "Tan học rồi à?"


"Ừ!" Đường Tuyết Nhi đeo chiếc balo màu đen, tóc dài thẳng mượt để xõa, vừa nhìn thì trông không giống cô giáo, trái lại giống sinh viên đại học: "Sao cô lại tới đây?"


"Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà!" Long Yên nói: "Cùng đi ăn không?"


"Được!" Đường Tuyết Nhi và cô ta đã chọn một nhà hàng cơm trung.


Long Yên gọi món rồi nói: "Nghe nói cô và Mộ Dật Phong muốn giải trừ hôn ước à?"


"Phải!" Đường Tuyết Nhi uống một ngụm nước chanh.


"Tại sao?" Long Yên không hiểu.


Đường Tuyết Nhi cười nhẹ: "Giữa tôi và anh ta không có tình cảm, chúng tôi giống như người xa lạ vậy, anh ta là người qua đường giáp của tôi, tôi là người qua đường ất của anh ta, kết hôn cái gì?"


"Sao tôi nghe thì không phải như vậy nhỉ?" Long Yên nói với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "cũng là tin đồn, Mộ Dật Phong đã nhìn trúng Mặc Sơ, anh ta đã thay lòng đổi dạ!"


"Ồ, vậy sao?" Đường Tuyết Nhi nhíu mày, dáng vẻ bán tín bán nghi.


Long Yên lập tức gật đầu rồi nói: "Đúng thế! Rất nhiều người bắt gặp bọn họ cùng lái xe đi trên đường cao tốc cạnh biển, bọn họ đã nắm tay nhau ngắm mặt trời lặn đấy! Người phụ nữ này, rõ là ăn trong bát còn nhìn trong nồi, cô ta đã kết hôn rồi, còn muốn ở cùng với người đàn ông khác, thật đúng là không biết xấu hổ!"


Đường Tuyết Nhi nói với vẻ chán ghét: "Long Yên, sao cô lại nói cô ấy như vậy? Cô suốt ngày bảo người khác không biết xấu hổ, có phải cô đang khoe khoang mình không biết xấu hổ có đúng không? Cô tưởng tôi không biết sao? Cô đã lợi dụng Trần Chấn Xung và Ada đi làm hại Mặc Sở, nhưng toàn bị anh Sâm đẩy lùi, cô hận anh Sâm không cưới cô, vì thế sau khi ra tù, cô đi khắp nơi bảo người khác đi chĩa mũi nhọn vào Mặc SƠ, phá hoại tình cảm vợ chồng bọn họ!"


Tâm tư của Long Yên bị Đường Tuyết Nhi phân tích ra, cô ta thẹn quá hóa giận: "Đường Tuyết Nhi, tôi là vì tốt cho cô! Tôi đang chỉ trích Mộ Dật Phong đã yêu người phụ nữ khác, nên mới muốn hủy hôn với cô, cô lại nghi ngờ lại là tôi có động cơ không trong sáng hả?"


"Rất tiếc! Cuộc trò chuyện hôm nay dừng ở đây thôi." Đường Tuyết Nhi đứng lên: "Tôi tưởng hôm nay tôi và cô cùng ngồi nói chuyện, thì chỉ giới hạn ở tình chị em, tôi không muốn bất cứ ai đi châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và Mộ Dật Phong, chúng tôi không phải là vị hôn phu, vị hôn thê, thì vẫn có thể làm bạn bình thường!"


Long Yên hừ một tiếng, cô ta thể hiện bộ mặt thật ra luôn: "Cô kiêu ngạo cái gì? Không phải cô cũng thích Quyền Đế Sâm đấy sao? Chỉ cần đuổi Mặc Sơ đi, là cô có thể trở thành bài Quyền rồi!"


Đường Tuyết Nhi chỉ vào trái tim mình: “Trong lòng tôi, vẫn giữ lại một phương niết bàn cho tình yêu, tôi hy vọng tình yêu mà tôi gặp được, là tình yêu thuần khiết! Tình yêu mà có được từ cướp đoạt và tính toán như thế, không phải cái tôi muốn!"


"Thanh cao!" Lần châm ngòi ly gián lần này của Long Yên không có một tín hiệu quả nào, cô ta tức giận vỗ bàn một cái: "Không ăn nữa! Thanh toán!"


Tan làm, Mặc Sơ gọi chị Tông cùng đi tập thể dục, chị Tông bảo là phải vội về nhà mua thức ăn nấu cơm.


Mặc Sơ đi đến trung tâm tập thể hình, cô đang chạy trên máy chạy bộ, toát mồ hôi như mưa, cô hiểu được sâu sắc rằng, càng muốn thành công, cơ thể càng phải khỏe mạnh.


Cô liên tục chỉnh cho tốc độ nhanh hơn, để cho mình vận động.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK