Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên An Ngôn không dám kêu Quyền Đế Sâm tới rửa, cô ta cũng không thể làm gì khác hơn là vào phòng bếp rửa chén.


Mặc Sơ ngồi trong phòng khách nghỉ ngơi, cho đến khi An Ngôn tắm xong, cô gọi một tiếng: “An Ngôn.”


Giờ phút này, Quyền Đế Sâm đang ở trên ban công hút thuốc.


Sau khi ăn cơm xong hút một chiếu thuốc, sống như thần tiên.



An Ngôn mất hứng đi tới trước mặt Mặc Sơ: “Sao cô còn chưa đi?”


Nơi này là nhà của cô, tại sao cô phải đi?


Mặc Sơ không để lộ sự tức giận của mình, trái lại cười có chút xảo quyệt: “An Ngôn, e rằng hôm nay cô không được làm người thứ ba rồi.”


“Tại sao?” Sắc mặt An Ngôn trở nên khó coi.


Mặc Sợ bảo An Ngôn làm cái này cái kia, cuối cùng lại nói với cô ta rằng, ngay cả làm người thứ ba An Ngôn cũng không làm được.


Mặc Sơ cười nói: “Biểu hiện hôm nay không đạt yêu cầu, lần sau biểu hiện thật tốt.”




An Ngôn giậm chân một cái, quay sang nũng nịu với Quyền Đế Sâm đứng trên ban công: “Để Sâm, anh nghe thấy cô ta nói gì không? Dựa vào cái gì mà em với anh bên nhau còn phải chờ cô ta đồng ý?”


Khớp xương ngón tay của Quyền Đế Sâm rõ ràng, đầu ngón tay dập tắt điếu thuốc, anh không nhanh không chậm ném vào gạt tàn thuốc rồi mới đi tới phòng khách: “Bởi vì trên phương diện pháp luật, cô ấy là bà Quyền.”


An Ngôn khẽ hừ một tiếng: “Vậy thì bao giờ anh ly hôn với cô ấy, tải giá với em?”


Quyền Đế Sâm chỉ cười như không cười nhìn cô ta một cái, sau đó, gương mặt tuấn tú thẳng tắp, trầm giọng nói: “Cô đi đi.”


An Ngôn thấy anh mất hứng, cô ta cũng không dám khiêu khích giới hạn của anh, ngay sau đó cũng không thể làm gì khác hơn là ảo não rời đi.


Giờ phút này, trong biệt thự lớn như thế, cũng chỉ còn hai người Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ.


Mắt anh nhìn xuống cô từ trên cao, tròng mắt thâm thúy kia, cho dù là ai cũng không thấy rõ ý tứ bên trong đó.


Mặc Sơ ngẩng đầu, hơi nghiêng đầu, cô cũng đang nhìn anh.


Bốn mắt nhìn nhau.


Anh lạnh lùng, cô lãnh đạm.


Những ấm áp mà nơi này từng có cũng dần trở nên lạnh như băng từng ngày, từng ngày.


Mặc Sơ không biết là vấn đề của cô hay vấn đề của anh.


Nhưng mà cô cũng không có ý định điều tra.


Có chuyên gia từng nói, trong hôn nhân, hiếm khi mơ hồ, phân quá rõ ràng lại càng chia xa.


“Ngài Quyền, em đi lên lầu tắm đây.” Mặc Sơ xoay người, mệt mỏi đi từng bước, đi về phía phòng ngủ trên lầu hai.


Quyền Đế Sâm nhìn theo bóng lưng cô, mặc kệ mệt mỏi thế nào, thế nhưng vẫn kiên cường đứng thẳng, kiên cường tới mức khiến người ta đau lòng, sự quật cường của cô lại khiến người ta tức giận.


Cô không nghe thấy, không hỏi anh bất cứ chuyện gì, lúc cô đối mặt với sự khiêu khích của người thứ ba, vẫn có thể qua loa tự nhiên.


Mặc Sơ đi tắm một chút, đắp một miếng mặt nạ lên mặt, nhắm mắt, cảm nhận không khí trầm muộn của mùa hè.


sự ngột ngạt của không khí cũng giống như không khí trong phòng, khi cô và Quyền Đế Sâm chung đụng.


Mặc Sơ mệt mỏi cả ngày, cô nằm đắp mặt nạ trên ghế sô pha, ngủ thiếp đi.


Quyền Đế Sâm đến thư phòng chỉnh sửa tài liệu một chút, lúc anh quay lại, cô đã phát ra tiếng hít thở đều đều, cái đầu nhỏ hơi nghiêng sang một bên, cô ngủ rất say.


Sau khi cô nghi ngờ nhân cách của anh, vẫn có thể ngủ ngon như thế.


Trái lại, Quyền Đế Sâm cảm thấy, người phụ nữ này đã trải qua không ít, nếu không sao có thể bình tĩnh như thế.


Anh đưa tay thảo mặt nạ của cô xuống, ném vào thùng rác, sau đó đưa tay ôm lấy cô, sau đó ôm tới trên giường.


Lúc này, Mặc Sở tỉnh lại.


Cô sờ mặt một cái, không thấy mặt nạ, cô nhìn anh: “Để em tự đi.”


Ánh mắt ác liệt của Quyền Đế Sâm nhìn cô, Mặc Sơ có hơi không cản được tầm mắt như thế, cô nhàn nhạt quay đầu đi, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ.


Bầu không khí lúc này, thật sự có chút quỷ dị.


Hiếm khi thấy Quyền Đế Sâm biểu hiện mặt dịu dàng như thế. Mặc Sơ đầu, cô dường như không hề cảm kích.


Đối với một người đàn ông cao cao tại thượng mà nói, từ trước tới giờ anh luôn sát phạt quyết đoán, cô là người phụ nữ của anh, anh cần gì phải nói nhảm nhiều như thế.


Trong lòng Mặc Sở, đương nhiên vẫn có vướng mắc.


Mặc kệ có biểu hiện hào phóng và có phong thái của bà Quyền trước mặt An Ngôn thể nào, thế nhưng lúc đối mặt với người đàn ông này, cô vẫn thất bại trong gang tấc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK