Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Thì ra, Mặc Sơ không chỉ có con trai rồi và hình như còn là của Quyền Đế Đình.


Tin tức có tính bùng nổ này làm cho Ân Phi Âm gần như là hưng phấn đến nỗi muốn nhảy cẫng lên.


Cô ta ôm cổ Quyền Đế Đình, cô ta lại có một cách để đánh bại Mặc Sơ rồi.


"Anh và Mặc Sơ còn có gì nữa?" Ân Phi Âm tiếp tục mọi lời của anh ta.



Quyền Đế Đình say đến mơ mơ màng màng, anh ta hừ hừ hai tiếng: "Anh thích em, Mặc Mặc..."


"C**!" Ân Phi Âm không hiểu, Mặc Sơ có gì tốt, tại sao nhiều người đàn ông đều muốn thích cô ta?


Mắt của những người đàn ông này đều mù hết rồi à?


Ân Phi Âm lại hỏi: "Anh và đứa con của Mặc Sơ mấy tuổi rồi? Anh cả anh có biết không?"


Hình như đầu óc Quyền Đế Đình lơ mơ rồi, anh ta không nói chuyện nữa, chỉ lệch đầu sang một bên rồi ngủ mất.


Ân Phi Âm thấy anh ta đã ngủ, cô ta nhìn anh ta một cái, mình thì chẳng buồn ngủ tí nào, trong lòng cô ta đang tính toán xem chỉnh Mặc Sơ như thế nào.




Sáng sớm hôm sau.


Mặc Sở tỉnh dậy trong ngực anh, dường như cô cảm thấy vẫn không chân thực lắm.


Nhưng mà, mùi vị của triền miên, lại tái hiện chân thực.


Cô tỉnh khá sớm!


Quyền Đế Sâm vẫn đang ngủ say, cô nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ cách đó không xa, mới hơn năm giờ sáng.


Bên ngoài, sắc trời đã hơi sáng, mà không khí kiều diễm tràn ngập căn phòng lại chưa tản đi.


Tối qua anh muốn cô khá mạnh!


Người đàn ông này không cần quy tắc, một khi muốn thì muốn nửa cái mạng của cô luôn!


Rõ ràng anh đã bận rộn rất lâu rồi, nhưng tối qua vẫn mạnh mẽ như thú.


Có thể so với tốc độ của đoàn tàu cao tốc đang chạy, có thể so với trận đấu của vua các loài thú trong vương quốc động vật, còn cả cảm giác bay lượn trên mây dễ chịu....


Vừa nghĩ tới những cái này, khuôn mặt Mặc Sợ bất giác đỏ lên.


Sau khi cô tỉnh, thì rất khó ngủ lại.


Vì thế, cô nghiêng người, cứ thể ngắm nhìn dáng vẻ đang ngủ say của người đàn ông.


Nếu như trước kia bọn họ không có gặp một số chuyện tồi tệ lúc trước, liền từ bây giờ bắt đầu cuộc sống, có phải cũng là một ngày tươi đẹp khác không?


Nhưng mà, không ai có chiếc hộp kho báu ánh trăng, không ai thay đổi được quá khứ.


Tất cả mọi việc trước kia, chỉ có chấp nhận.


Nhưng mà, phải tiếp nhận một bản thân như thế, Quyền Đế Sâm phải ý chí cỡ nào đây?


Mặc Sơ vẫn nghĩ rằng, một người đàn ông phải rộng lượng cỡ nào, mới có thể chấp nhận cô và con của cô!


Mà Quyền Đế Sâm chính là một người đàn ông như thế!


Tự nhiên mà vậy, cô sẽ si mê anh, sức hút riêng của anh chinh phục hết thảy, nói những lời gì khác cũng đều tỏ ra yếu ớt vô lực.


Mặc Sơ vươn tay ra sờ ngực anh, lồng ngực này, chính là tấm lòng theo lời mọi người sao?


Bỗng nhiên, một bàn tay to bắt được bàn tay nhỏ của cô.


Cô hơi xấu hổ: "Đánh thức anh à?"


"Tinh lực vẫn dồi dào à?" Giọng nói của Quyền Đế Sâm khàn khàn, vào sáng sớm, giống như tiếng đàn vi ô lông ưu nhã động lòng người.


Mặc Sơ ngẩng mặt lên nhìn anh: "Anh ngủ thêm một lúc nữa đi, mấy hôm nay đều mệt như thế, hơn nữa tối hôm qua còn..."


Tối qua còn đại chiến mấy trận, nếu không phải tự trả qua, cô cũng không biết, anh lại hung hãn như vậy!


Lúc này, Quyền Đế Sâm mở mắt, người này nói một nửa thì không có câu sau nữa.


Anh vươn tay ra sờ lên gương mặt đỏ bừng của cô: "Còn gì nữa?"


Mặc Sơ cắn môi, không nói nữa.


"Nói chuyện nói một nửa


20220223030439-tamlinh247-vn.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK