Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cút ngay!" Mặc Sơ có nghĩ như thế nào thì cũng không ngờ là Diệp Tử lại thâm độc như vậy, cô vừa mới mừng vì lần đầu tiên là của Quyền Đế Sâm, Diệp Tử liền trói cô lại, sau đó gọi Quyền Đế Đình đang say bí tỉ đến, đạo diễn một vở cô bị Quyền Đế Đình cưỡng bức!


Mặc Sơ muốn mở cửa rời đi, Quyền Đế Đình lại nhào đến: "Mặc Mặc, anh muốn em..."


"Anh đi chết đi!" Mặc Sơ ghét người đàn ông này biết bao, Quyền Để Đình đã cùng với Diệp Tử lừa cô, hại cô thật sự cho rằng lần đầu tiên của cô là xảy ra với Quyền Đế Đình, hại cô thật sự tương đứa con là của Quyền Đế Đình.



Cô muốn tránh người đàn ông này, cô linh hoạt lách mình, Quyền Đế Đình nhào vào cánh cửa, cái trán bị đụng.


Mặc Sơ đã chạy đến bên cạnh, cô nhất định phải chạy ra ngoài, cô thấy mình đang ở trước cửa sổ, cô mở cửa sổ ra, sau đó la lên: "cứu mạng! Cứu mạng...!"


Diệp Tử cầm con dao gọt hoa quả lên, cô ta tiến lên trước, cô ta nhìn Mặc SƠ, một tay đầm


tới.


Mắt thất Mặc Sơ không né được, Quyền Đế Đình lại tiến lên luôn, anh ta chắn trước mặt Mặc


So.




Diệp Tự đâm mạnh một nhát tới, máu tươi chảy ra từ bụng của Quyền Đế Đình, đau đớn cũng làm anh ta tỉnh táo lại.


Mặc Sơ tuyệt đối không ngờ, Quyền Đế Đình lại lấy người ra cản dao giúp cô, đúng là cô rất nhận người đàn ông này, hận anh ta lừa cô, hận anh ta cứ trêu cô đùa cô.


Nhưng mà, giờ phút này nhìn thấy bộ dạng anh ta máu chảy đầm đìa, cô lại cảm thấy sao lại gai mắt thế nhỉ?


"Diệp Tử, cô điên rồi!" Quyền Để Đình không thể tin nổi một màn này: "Cô cầm nó đối phó với Mặc Mặc làm cái gì? Cô không có bản lĩnh dành được Cố Mộc Thành, cô liền đi quy lỗi cho người khác! Cô đúng là đồ điên!"


"Tôi điên rồi!" Diệp Tử giơ dao lên lại đâm: "Đàn ông các người đều chỉ biết thích cô ta? Tôi giết chết cô ta rồi, thì không còn ai có thể thích cô ta được nữa."


Quyền Đế Đình lại trúng một dao nữa, anh ta đau đớn không thôi, anh ta bảo vệ Mặc Sơ ở sau lưng: "Mặc Mặc, chạy mau!"


Mặc Sơ chưa từng thấy Quyền Đế Đình như thế này, người đàn ông này lúc nào cũng cà lơi phất phơ, ngay cả nói chuyện cũng không chịu nói tử tế, giờ phút này lại đang bảo vệ cô ư?


"Nếu cô mà không chạy, nghĩa là cô thích tôi, muốn ở bên tôi?" Quyền Để Đình còn trêu cô.


"Qủy mới thích anh!" Mặc Sở dậm chân, lập tức chạy về phía cánh cửa.


Nào ngờ Diệp Tử nhanh hơn, trên tay cô ta đang cầm một chai chất lỏng, "Vụt" một chút hắt về phía cửa, đột nhiên trong lúc đó tiếng "xì xì xì" không ngờ xuất hiện.


Hơn nữa cánh cửa inox đang bị ăn mòn, Mặc Sơ sợ tới mức lùi về sau một bước, cô mừng vì mình vẫn chưa bị hắt lên mặt, bởi vì Diệp Tử là nhà kiểm nghiệm, trong nhà của cô ta cũng góp nhặt rất nhiều dược.


Dược mà Diệp Tử vừa hắt ra, chính là a xít sun phu ríc có nồng độ đạt đến 98%!


Nếu Mặc Sơ mà bị cô ta hắt lên mặt, thì cô đã bị hủy dung trong nháy mắt rồi.


Diệp Từ điên cuồng cười ha ha: "Bây giờ cô còn dám đi nữa không? Mặc Sở, cô, một tiểu yêu tinh chỉ biết dụ dỗ đàn ông, tôi muốn khiến cô bị hủy dung, mất đi cái khuôn mặt này rồi, tôi xem cô lấy cái gì đi câu dẫn đàn ông?"


Mặc Sơ lùi ra sau, bây giờ Diệp Tử đã hoàn toàn bắt đầu chế độ điên cuồng.


Trên bụng của Quyền Đế Đình đã trúng hai nhát dao, anh kiên cường chống lên tường, chắn trước mặt Mặc Tinh: "Diệp Tử, không cho phép tôi hất vào Mặc Sơ."


"Được thôi! Thế thì tôi hất anh!" Diệp Tử cầm cái chai, miệng chai vẫn còn đang bối khói, cô ta nhỏ vài giọt lên chân của Quyền Đế Đình.


Giày da của Quyền Đế Đình lập tức bị ăn mòn, còn có hơi nước ăn mòn bốc lên, mặt giày thủng một lỗ thật to, tất cũng bị thủng ra một vòng, làn da còn tỏa ra mùi khét.


Mặc Sơ nhìn cảnh này, cô cũng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch.


Diệp Tử dùng một tay đẩy ngã Quyền Đế Đình, sau đó lấy sợi dây thừng trói anh ta lại: "Anh là tên đàn ông không có tiền đồ! Tôi bảo anh đến để làm cô ta! Tôi đã bỏ thuốc vào trong nước của anh, anh thì sao? Cứ muốn thấy máu! Đáng đời, anh không có được cô ta! Thành sự không có bại sự có thừa, tên đàn ông thổi tha!"


Mặc Sơ lập tức nói: "Cô chữa thương cho anh ấy trước, bằng không anh ấy cứ chảy máu như vậy thì sẽ chết mất!"


Diệp Tử liếc cô một cái, ánh mắt không có ý tốt: "Được thôi! Tôi chữa thương cho anh cũng không phải là không thể, có điều ấy, cô phải trả giá một chút, chi bằng cô nhảy thoát y cho tôi xem! Để tôi xem xem rốt cuộc dáng người cô đẹp cỡ nào, là lại làm đàn ông si mê đến mức thần hồn điên đảo, vì cô dũng cảm quên mình ngay cả mạng sống cũng không cần, hả?"


Mặc Sơ vừa nghe Diệp Tử đưa ra cái yêu cầu này, cô sẽ vì Quyền Đế Đình mà nhảy thoát y sao?


Cô không cần nghĩ ngợi luôn!


Mặc Sơ cười lạnh nói: "Cô mơ đi!"


"Diệp SƠ, anh ta vì cô mà bị thương, cô tuyệt tình như vậy à!" Diệp Tử mỉa mai Mặc Sơ đến cực điểm.


Mặc Sơ nhìn chằm chằm vào Diệp Tử: "Cô đã đánh giá cao vị trí của Quyền Đế Đình trong lòng tôi rồi, tôi bảo Cô chữa thương cho anh ta, chẳng qua là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mà thôi, cô là người đâm chết anh ta, cô để mặc anh ta chết đi, tôi không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp luật nào, sống chết của anh ta không liên quan với tôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK