Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?




Long Yên cười lạnh một tiếng, cô ta hung ác nói: "Cũng được, cho cô ta ** thành S, đợi cô ta nghe ra giọng nói kia, rồi hãng nói cho tôi biết sau! Vi Phương, cô, tiện nhân này, cô tưởng cô phản bội tôi rồi, cô còn muốn có kết cục tốt đẹp sao?"


"Đừng mà, Yên Yên..." Sắc mặt Vi Phương đại biến: "Cầu xin cô, tôi sai rồi... tôi xin cô, đừng cho tôi đi ***. .


Long Yên vung tay lên, để cho Mã Hầu và Ngưu Dương đưa cô ta đến khu đèn đỏ, người phụ nữ như thế này, trời sinh là phải bị vạn người đạp lên!


Vi Phương bị hai người kéo lên xe, sau đó hai người này đưa mắt nhìn nhau, hai người cười hắc hắc, hiểu ra suy nghĩ của đối phương.


Vì thế, hai người vô cùng ăn ý hưởng thụ người phụ nữ này trước rồi nói sau!


"Cầu xin các anh, đừng..." Vi Phương lập tức nói: "Chỉ cần các anh đừng cho tôi ****, tôi sẵn lòng phục vụ hai người các anh."



vietwriter.vn



Vịnh Hồng Thụ Lâm, thư phòng biệt thự.


Dáng người cao to của Quyền Đế Sâm đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, anh để hai tay ra sau lưng, khí thế oai phong lẫm liệt.


Dương Tử gõ cửa rồi đi vào: "Tổng giám đốc Tiêu, Vi Phương lén về nước và đã bị Long Yên bắt được rồi, bây giờ Long Yên sẽ ném cô ta vào khu đèn đỏ *** tiếp khách!"


Quyền Đế Sâm không hề quay người lại: "Long Yên muốn từ trong miệng Vi Phương, biết được người đứng sau sai sử dụ cô hít bột K, cái này không quan trọng, cái quan trọng là, anh kêu người đi quay một video ngắn cho Vi Phương, bắt cô ta chính mồm nói, ai ép cô ta từ bỏ làm người lương thiện chuyển sang làm gái!"


"Vâng!" Dương Tử đi gọi người làm chuyện này, sau khi quay xong, anh ta đưa cho Quyền Đế Sâm.


Trong hình, là Vi Phương không chịu tiếp khách, bị người ta cương bức cởi quần áo, cô ta vừa vùng vẫy vừa nói: "Là con gái của phó tổng thống Long Diệu Thiên tên là Long Yên đã ép tôi từ lương làm gái, sau khi cô ta hít bột k, rồi bị bắt, cô ta đã chơi xấu tôi..."


Quyền Đế Sâm tỏ ý Dương Tử để trong két sắt, sau khi Dương Tử cất xong, anh ta nói: "Vi Phương này cũng chẳng phải thứ tốt gì, trước đây cô ta thường xuyên hít bột k, bây giờ rơi vào kết cục này, cũng là báo ứng mà cô ta nên nhận. Còn về Long Yên..."



vietwriter.vn



"Không sao, anh đi xuống nghỉ ngơi trước đi." Quyền Đế Sâm nói, anh ngồi trên ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, kết cục của Long Yên như thế nào, đây không phải cái mà Quyền Đế Sâm quan tâm, cái anh quan tâm là Long Diệu Thiên sẽ có kết cục như thế nào!


Khi Dương Từ đi từ thư phòng ở tầng hai xuống, trùng hợp gặp Mặc Sơ trở về.


"Chị dâu, tan làm về rồi à?" Dương Tử mỉm cười rồi chào.


Mặc Sở gật đầu: "Có muốn ăn bữa cơm rồi hãng đi không?"


Dương Tử vội vàng nói: "Không cần đầu, chị dâu, tôi đi đây."


Đầu tiên Mặc Sơ thay một bộ quần áo mặc ở nhà trước, sau đó cô gõ cửa thư phòng: "Đế Sâm, là em, anh ăn cơm tối chưa?"


Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô ở cửa, cô dập điếu thuốc, đi ra ngoài: "Chưa, tối nay em muốn ăn gì?"


"Ăn há cảo?" Mặc Sợ hỏi ý của anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Không ăn đồ ngọt nữa à?"


Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, có ăn đồ ngọt, anh ăn cô, lúc cô ăn đồ ngọt vui vẻ hạnh phúc biết bao, lúc anh ăn cô thì cực kỳ dùng sức.


Cô đưa tay ra nhéo eo anh, trên lưng anh không có một tí sẹo lồi nào, cô sờ vào xúc cảm đặc biệt tốt!


Cô nhéo như thế mà cũng không nhéo thấy thịt mỡ.


Người xấu! Cô nói thầm trong lòng.


Quyền Đế Sâm cũng có chừng mực với sự trêu chọc của cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đi, đi gói há cảo!"


"Chúng ta tự làm ả?" Mặc Sơ đỏ mặt nhìn anh.


Quyền Đế Sâm thấp giọng cười: "sửa một chút, là anh làm!"


"Em thì sao?" Mặc Sơ cùng anh xuống lầu.


"Em ấy, em chờ ăn là được rồi! Quyền Đế Sâm và cô cùng đi đến cửa phòng bếp.


Mặc SƠ vui vẻ nói: "Thế thì em ngại lắm, anh làm đầu bếp, em phụ nhé! Anh bảo em làm!"


Bởi vì hai đứa bé đều đã đến nhà ông nội, trong nhà chỉ còn hai người họ.


Quyền Đế Sâm xắn tay áo lên khủy tay, anh lưu loát đeo tạp dề vào, sau đó rửa tay dưới vòi nước, cán bột, động tác liền mạch.


Anh gói cho cô nhân dưa chua thịt bò, lúc anh giơ tay chém xuống, thật sự rất giống với đại đầu bếp trên ti vi.


Mặc Sơ lại không giúp được việc gì, cô dứt khoát ngồi một bên, một tay chống quai hàm rồi nhìn người đàn ông này với vẻ mặt háo sắc không thôi, bất luận anh làm gì, thật sự là cực kỳ chuyên nghiệp, tuyệt đối không qua loa.


"Tại sao phụ nữ lại thích ăn há cảo nhân dưa chua thịt bò?" Quyền Đế Sâm ngẩng đầu hỏi cô.


Mặc Sơ mỉm cười nói: "Có thể là phụ nữ dễ ăn dầm!"


Sau khi trả lời xong, cô phát hiện câu này còn có lỗi ngôn ngữ: "Anh cũng từng nấu cho người phụ nữ khác rồi à?"


Sẽ là ai? Đường Tuyết Nhi sao? Tay nghề của anh thế này, chắc chắn không phải là học ở


bên ngoài, vậy thì chính là biết khi ở trong quân đội rồi.


Quyền Đế Sâm cứ như là biết dò tìm bí mật trong lòng cô vậy, anh biết cô đang nghi ngờ ai, anh nói: "Trước đây, lúc ở quân đội, Tuyết Nhi thích ăn, đầu bếp trong quân đội từng làm cho cô ấy ăn."


Qủa nhiên là thế! Mặc Sợ biết mà, trực giác của phụ nữ thật là tinh chuẩn!


Có điều, anh bảo là đầu bếp trong quân đội làm cho Đường Tuyết Nhi ăn, không phải anh làm, đúng không?
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK