Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.




Quyền Đế Sâm thấy cô bắt đầu cởi bỏ khúc mắc, lại một lần nữa đứng cùng anh, anh cũng rất vui.


Dù sao thì, đời này anh đã nhận định cô là vợ của anh.


Ảnh tà dương từ ô cửa sổ thư phòng chiếu vào, rơi lên người hai người, phá lệ rực rỡ.


Nhậm chức tổng thống.


>


Đây là một ngày toàn dân hoan hô nhảy nhót, cải thiện dân sinh là vấn đề vĩnh viễn.


Giao thông và chữa bệnh đều là vấn đề quan trọng mà dân sinh hướng tới, Thân Ba Câu vừa nhận chức, ông ta táo bạo tiến hành cải cách.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đi cạnh Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm mặc một bộ comle đặt chế thủ công cao cấp màu đen, Mặc Sơ mặc bộ lễ phục độc nhất vô nhị của nhà thiết kế trang phục thuộc quản lý của anh.


Cô đưa tay ra khoác lên cánh tay anh, khuôn mặt mang nụ cười tự nhiên hào phóng, các thanh niên giỏi giang tuấn tú tụ hội về đây, hai người này là chói mắt nhất.


Quyền Đế Sâm cao to, trầm ổn nội liễm, ánh mắt thâm thúy mang theo vẻ sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.


Khi hai người tới, Cố Trạch Dã đã đứng cạnh Thân Ba Câu rồi.


"Chủ Thân, chúc mừng chủ!" Quyền Đế Sâm cười nhẹ.


Mặc Sợ bày tỏ lòng kính trọng ngay sau Quyền Đế Sâm: "Chú Thân, hôm nay chú thật đẹp trai!"


Câu nói này làm cho bầu không khí nghiêm túc khẩn trương dịu đi nhiều.


Thân Ba Câu lần đầu làm tổng thống, tuy ông ta đã từng tham gia không ít dịp quan trọng, nhưng trường hợp kích động lòng người này, ông ta cũng khó tránh khỏi vô cùng nghiêm túc, lại hơi khẩn trương.



vietwriter.vn



Thân Ba Câu nghe lời khen dí dỏm của Mặc Sơ, ông ta cũng thả lỏng trạng thái, ông ta gật đầu với hai người: "Tới rồi à!"


Rất nhiều người tiến lên tìm Quyền Đế Sâm nói chuyện, anh đều giới thiệu Mặc Sa, anh cũng giới thiệu Mặc SƠ Với bọn họ.


Mặc Sợ biết ngoại trừ chuyện đó, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vô tâm phải bước lên xã hội thượng lưu, nhưng mà, mỗi một động tác của anh, đều ấm áp như vậy, cũng đặt cô ở vị trí vô cùng quan trọng.


Khi hai người hơi có chút thời gian rảnh, anh hỏi cô: "Em có mệt không? Đi ngồi một lúc đi!"


"Em ra ban công hít thở không khí! Anh cứ làm việc đi!" Mặc Sơ nhìn thấy Cố Trạch Dã đi tới, cô nói.


Cố Trạch Dã gật đầu với hai người: "Đế Sâm, cậu qua bên này một chút!"


Quyền Đế Sâm nắm tay Mặc Sơ: "Đừng chạy ra ngoài, lát nữa anh không tìm được em!"


“Được!" Mặc Sơ tự đi ra ban công, ngắm nhìn cây cối xanh tươi, ở mùa đông lạnh giá này cây cối vẫn sinh trưởng tươi tốt như cũ.


Có những loài cây, trời không rét thì không tồn tại được, ví dụ như Tuyết Liên, ví dụ như mai vàng, ví dụ như bách tùng.


Mặc Sơ cũng muốn làm người hữu ích như thế!


Khi cô đang ngắm nhìn thực vật, có người vừa ho khan vừa đi tới đây.


Hôm nay, Vạn Hương đi cùng Mộ Thế Trung tới đây, Mộ Thể Trung đã đặt tiền cược lên người Thân Ba Câu, ông ta cũng là tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu.


Vạn Hương bị nhiễm chút phong hàn, bà ta hơi ho khan, bà ta đi tới ban công.


Khi Vạn Hương trông thấy trên ban công còn có người, bà ta vội vàng nói: "Xin lỗi..."


"Không sao!" Mặc Sơ nhìn bà ta: "Cần tôi bế một cốc trà nóng cho bà không?"


"Không cần đâu, cảm ơn!" Vạn Hương ho nhẹ vài cái, bà ta dùng khăn giấy lau miệng, lúc này bà ta cảm thấy người phụ nữ này hơi quen mắt: "Cô là... bà Quyền?"


"Ừ. Tôi là Mặc Sơ!" Mặc Sơ không nhận ra bà ta: "Bà là..."


Vạn Hương nói: "Tôi tên là Vạn Hương, là bà Mộ..."


"Bà là mẹ của Mộ Ngạn Hạo, vì công việc nên tôi đã từng tới nhà họ Mộ một lần, tôi từng gặp Mộ Ngạn Hạo, anh ta rất đẹp trai, trông rất giống bà!" Mặc Sơ mỉm cười nhẹ.


Vạn Hương nghe thấy cô nhắc tới con trai ngoan, bà ta cũng mỉm cười: "Chỉ là nó không nghe lời, con cái lớn rồi, không nghe theo chúng tôi nữa!"


Mặc Sơ ngưng mắt nhìn bà ta: "Trông bà rất trẻ, bà không nói, tôi còn tưởng bà là chị của Mộ Ngạn Hạo, bà thật sự trông như chưa tới 30 tuổi đó."


"Bà Quyền nói đùa rồi!" Vạn Hương rất thích cô: "Tôi toàn ru rú trong nhà, có thể là cái gì cũng không cần lo, nên trẻ."


Chỉ là bây giờ, Mộ Dật Phong đào hôn mất tích, sức khỏe của Mộ Thế Trung lại không được tốt cho lắm, bà ta phải đi cùng Mộ Thế Trung.


Vạn Hương cũng đang nhìn cô: "Bà Quyền cũng là người vượng phu, tướng mạo rất tốt! Cô và Quyền tiên sinh ở bên nhau, không biết đã chặt đứt lòng mơ tưởng của bao nhiêu người đấy!"


Hai người trò chuyện rất vui vẻ, còn trao đổi số điện thoại và we chat của nhau nữa.


Hai người ở bên ngoài nói chuyện một lúc, sau đó cũng tự quay lại chỗ chồng của mình.


Sau khi nghi lễ nhậm chức tổng thống kết thúc, là tiệc chiêu đãi chính thức.


Quyền Đế Sâm, Mặc Sở, Cổ Trạch Dã cùng với những người thân tín khác của Thần Ba Câu ngồi vào bàn.


Đây là lần đầu tiên Mặc Sơ tới sự kiện quan trọng như này, trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ thì lại trở thành sự thật rồi.


Hôm đó trên báo cũng đưa tin chuyện tổng thống nhậm chức, truyền vào trong tù, Long Diệu Thiên tức đến nỗi phát điện trong tù, rõ ràng ông ta có cơ hội giành được ngày này, tại sao?


Tại sao lại như thế này? Đều tại Quyền Đế Sâm, bởi vì Mặc Sơ, ông ta mới lưu lạc đến bước đường mặc áo tù!


Trên bữa tiệc trọng thể.


Khi Mặc Sơ đã ăn được hòm hòm rồi, cô đặt đũa xuống.


"Em ăn no rồi à?" Quyền Đế Sâm sát lại hỏi cô.


Mặc Sơ gật đầu.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK